“Có những điều không thể giải thích được trong bóng đá… chúng tôi không thể giải thích điều gì đã xảy ra”. Đây là câu trả lời đầy thất vọng của Javier Zanetti vào ngày 25 tháng 7 năm 2004 sau khi Argentina yêu quý của anh nhận thất bại trong trận chung kết Copa America trước đối thủ không đội trời chung Brazil.
Đánh giá của Zanetti về những trận chung kết nghe giống như lời của một người đàn ông đang đau khổ khi biết rằng anh ấy chỉ còn cách danh hiệu quốc tế lớn đầu tiên của mình vài giây. Tuy nhiên, kết quả ngày hôm đó không phải không có cơ sở. Câu trả lời là Brazil đã được kéo lên đỉnh cao của giải đấu đó bởi một kẻ chinh phạt vĩ đại, và không ai, không phải Argentina hay bất kỳ thế lực nào có thể ngăn cản một Adriano toàn năng trong hành trình nâng cao chiếc cúp Copa America vào mùa hè năm đó.
Khi nhắc đến Adriano, điều đầu tiên hiện về trong ký ức của nhiều người chắc hẳn là hình ảnh đại diện của anh ấy trên Pro Evolution Soccer. Những chỉ số tấn công và dứt điểm đến đáng sợ đó vẫn là di sản của anh ấy trong tâm trí của nhiều người hâm mộ lớn lên vào khoảng đầu thế kỷ này và bằng một cách nào đó, còn chắc chắn hơn cả sự thống trị ngắn ngủi của anh ấy tại Serie A hay những cống hiến của anh ấy cho Selecao.
Được Inter ký hợp đồng khi mới 19 tuổi, Adriano đã không thể tìm được chỗ đứng và phải chuyển đến thi đấu tại Parma. Phong độ của anh tại miền Bắc nước Ý đã giúp Adriano trở lại Inter vào tháng 1 năm 2004, và đó là thời điểm anh bắt đầu trở thành người thay thế cho người đồng hương Ronaldo của mình, ở cả giải đấu quốc nội và quốc tế.
Vòng 6 và 7 của vòng loại World Cup 2006 khu vực Nam Mỹ được tổ chức chỉ một tháng trước Copa America 2004. Do đó, ông Carlos Alberto Parreira quyết định sử dụng đội hình chính cho các trận đấu vòng loại, còn giải đấu lớn nhất của Nam Mỹ sẽ chỉ có sự góp mặt của đội Brazil B.
Những ngôi sao như Ronaldinho và Ronaldo sẽ được thay thế bởi các gương mặt triển vọng của Brazil đang muốn bắt đầu sự nghiệp với đội tuyển quốc gia, chẳng hạn như Julio Cesar, Maicon hay Luis Fabiano. Và tất nhiên còn có cả Adriano, người đang tìm kiếm cơ hội để gọi mặt tại ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh sẽ diễn ra tại Đức sau đây 2 năm.
Giải đấu bắt đầu tại Estadio Nacional ở Lima, nhưng Brazil sẽ phải đợi hai ngày trước khi bắt đầu chiến dịch ở thành phố Arequipa. Trận mở màn của họ với Chile không tạo được ấn tượng cho bất kỳ người Brazil nào theo dõi, nhưng họ vẫn có được ba điểm nhờ công của Luis Fabiano. Ba ngày sau, Brazil trở lại Estadio Arequipa để đấu với Costa Rica, trận đấu kết thúc với tỷ số 4-1 và Adriano đã có được một cú hat-trick cho riêng mình. Kể từ thời điểm này trở đi, “Hoàng đế” đã để lại những ấn tượng khó phai trong tâm trí người hâm mộ Brazil.
Ở trận đấu cuối cùng của vòng bảng, hàng thủ non nớt của Brazil đã để thủng lưới hai bàn và chịu thất bại 1-2 trong trước Paraguay, khiến họ đứng thứ hai trong bảng và phải gặp đội nhất bảng B là Mexico.
Đây là một Mexico vô cùng mạnh mẽ, họ bất bại và giành được kết quả tích cực trước các ông lớn như Argentina và Uruguay. Với việc được chỉ huy bởi hậu vệ Rafael Marquez của Barcelona, nhiều người nghĩ đây sẽ là một trận đấu bế tắc đối hàng công trẻ của Brazil.
Tuy nhiên, ngay từ tiếng còi đầu tiên, Mexico đã tỏ ra lép vế. Adriano với khả năng di chuyển không bóng tuyệt vời đã dễ dàng đánh bại hàng thủ của El Tri. Hai bàn thắng thể hiện sức mạnh, độ chính xác và khả năng kiểm soát bóng của anh đã đưa Brazil vượt lên dẫn trước, trước khi anh cướp bóng từ sự lóng ngóng của thủ môn và đánh gót điệu nghệ giúp cầu thủ vào thay người Ricardo Oliveira có một pha chạm bóng đơn giản ấn định tỉ số 4-0 cho Brazil .
Màn trình diễn gần như hoàn hảo của Adriano ở Piura đã đưa Selecao vào bán kết gặp Uruguay. La Celeste đã mang tới Copa America lần này một đội hình cạnh tranh hơn với những cầu thủ chủ chốt từ các đội bóng lớn của châu Âu bao gồm Diego Forlan của Manchester United và Paolo Montero của Juventus.
Cả Brazil lẫn người hàng xóm phía Nam của họ đều nhập cuộc vô cùng hứng khởi, song đội khách mới là những người vươn lên dẫn trước. Maicon, vẫn là một hậu vệ trẻ thiếu kinh nghiệm vào thời điểm đó, đã có pha vào bóng hớ hênh với Christian Rodriguez và tặng cho Uruguay một quả phạt trực tiếp ở một vị trí thuận lợi cho một quả tạt. Uruguay đã tận dụng tối đa món quà này, khi Marcelo Soza đón quả tạt và đánh đầu hiểm hóc khiến Julio Cesar phải vào lưới nhặt bóng.
Adriano đến lúc này vẫn đã bị các hậu vệ của Uruguay phong tỏa, nhưng anh ấy đã sớm thay đổi điều đó vào hiệp hai nhờ công của Alex. Nhận bóng ở tư thế quay lưng, thủ quân của Brazil nhanh chóng chuyền ra sau hàng thủ của Uruguay cho Luis Fabiano, người tạo ra cơ hội vàng cho Adriano. Với phong độ lúc này, Adriano một lần nữa không làm phụ lòng người hâm mộ.
Trong suốt quãng thời gian còn lại của hiệp hai, không bên nào có thể tìm được bàn thắng, và ở Copa America, điều đó có nghĩa 2 đội sẽ đi thẳng vào loạt sút luân lưu mà không cần hiệp phụ. Adriano là người thứ ba bước lên chấm phạt đền và anh có lần thứ hai đánh bại thủ thành Viera vào chiều hôm đó và giúp Brazil dẫn trước.
Khoảnh khắc quyết định đến từ quả phạt đền thứ tư của Uruguay, khi Vicente Sanchez bị Julio Cesar từ chối. Quả đá phạt cuối cùng được Alex thực hiện và anh đã đền đáp niềm tin của Parreira một cách xứng đáng để đưa Selecao vào chung kết với Argentina.
Trận chung kết là trận đấu tạo nên sự lạc quan lẫn bi quan đến từ người hâm mộ của cả hai bên, bất kể đội của họ gần đây đã thể hiện tốt như thế nào. Brazil có lý do để tự tin, cụ thể là vào tay săn bàn hàng đầu của giải đấu, nhưng khi trận đấu diễn ra, sự lạc quan ấy sẽ dần bị thay thế bằng sự căng thẳng.
Adriano đã khiến các hậu vệ Argentina phải toát mồ hôi từ sớm khi pha chạy tốc độ bứt tốc của anh ấy ở phút đầu tiên chỉ bị cản lại bởi một pha truy cản mà trong bóng đá hiện đại có khả năng dẫn đến một quả phạt đền. Tuy nhiên, trọng tài đã bỏ qua pha bóng đó và trớ trêu thay Argentina mới là đội có được quả đá phạt đền đầu tiên của trận đấu. La Albiceleste đã không bỏ lỡ cơ hội và mở tỷ số ở phút thứ 20.
Cuối hiệp một, Luisao đã kịp chuộc lỗi bằng một quả đánh đầu. Nhưng, Argentina đã sớm giành lại quyền kiểm soát sau khi trận đấu tiếp tục. Brazil cần một sự khác biệt để phản lại những đợt tấn công dữ dội của đội bóng áo xanh và trắng. Nhưng khi chưa kịp phản ứng, họ đã phải nhận đòn chí mạng ở phút 87 khi một cú vô lê thấp của Delgado vượt xa tầm với của Cesar và bay vào lưới. Các cầu thủ, người hâm mộ và ban huấn luyện của Argentina đều bùng nổ trong tiếng hò reo cuồng nhiệt, có lẽ Bielsa là người Argentina duy nhất trong sân vận động lúc đó giữ được bình tĩnh.
Sự tuyệt vọng đã chiếm lấy người Brazil. Selecao vẫn đang bị dẫn trước khi trận đấu chỉ còn 3 phút. Giờ đây, hơn bao giờ hết, họ đang rất cần lấy lại cảm hứng cho đôi chân của mình.
Một quả tạt cuối cùng đã tìm đến chân của người mà Argentina không được phép để anh có cơ hội. Quay lưng với khung thành, với một pha xử lý gọn gàng, Adriano đã tung ra một cú vô lê không thể cản phá ngay sau đó. Một bàn thắng từ quả đá cuối cùng của trận đấu để gỡ hòa trước Argentina.
Penalty. Đó là một cách tàn nhẫn để quyết định ai sẽ là người chiến thắng trong trận chung kết lịch sử này. Adriano đã thực hiện cú đá đầu tiên của Brazil một cách đầy bản lĩnh, qua đó củng cố vị thế Cầu thủ xuất sắc nhất Giải đấu của mình. Không có gì phải bàn cãi. Bảy bàn thắng, bỏ qua hai quả luân lưu thành công, là một con số ấn tượng khiến Parreira không thể bỏ sót anh khi hướng tới World Cup ở Đức.
Brazil thực hiện thành công cả bốn quả phạt đền của họ, trong khi Gabriel Heinze thất bại trên chấm 11m, qua đó mang đến cho Brazil một chiến thắng nghẹt thở. Sau trận đấu, các micrô của giới truyền thông đều hướng về một người.
“Tôi không thể diễn tả nổi cảm xúc của mình lúc này… đây chắc chắn là khoảnh khắc tuyệt vời nhất trong sự nghiệp của tôi”, Adriano, người hùng mới nhất trong trang sử hào hùng của bóng đá của Brazil khẳng định. Chàng trai trẻ tuổi dường như có cả thế giới bóng đá dưới chân mình. Không một ai theo dõi “Hoàng đế” ở Lima ngày hôm đó dám tin rằng anh thực sự vừa đạt đến đỉnh cao trong sự nghiệp của mình.
Mặc dù anh ấy đóng vai trò quan trọng trong chiến dịch Serie A 2004/05 của Inter, nhưng sự nghiệp của anh ấy đã bắt đầu đi chệch hướng sau một cuộc điện thoại. Không lâu sau trận chung kết Copa America, Adriano được thông báo rằng cha anh đã qua đời ở tuổi 45. Kéo theo đó là những tháng ngày chiến đấu với chứng nghiện rượu vì anh không thể chịu đựng nổi sự ra đi của người đàn ông mà anh đã dành tặng chiến công vĩ đại nhất của mình cho ông.
Mất đi động lực sau khi cha anh qua đời, Adriano trở nên lạc lối. Sau World Cup, tính khí thất thường và thể trạng suy giảm đã khiến anh ấy cuối cùng phải trở về quê hương của mình, nơi anh ấy không thể tìm lại phong độ đỉnh cao của mình.
Adriano đã nói lời chia tay với bóng đá châu Âu khi mới 29 tuổi, và sự nghiệp của anh ấy dần lụi tàn kể từ đó.
Tuy nhiên, có vẻ “Hoàng đế” đã tìm được hạnh phúc kể từ khi giải nghệ. Thật vui khi được thấy anh mỉm cười trên mạng xã hội. Mặc dù thời gian thi đấu đỉnh cao của anh đã qua lâu, nhưng sự nghiệp lẫy lừng và đặc biệt là sự thống trị của Adriano tại Copa America năm 2004 hẳn sẽ đọng lại rất lâu trong trái tim và ký ức của người hâm mộ tại Brazil và xa hơn nữa.
Nghĩa Nguyễn
Thethaoso247 & BLV Anh Quân cùng hợp tác để mang đến mùa hè Euro sôi động cho khán giả.