Ai đưa Man Utd đến vinh quang?
Đó là câu hỏi lớn. Ole đã để CR7 trên băng ghế dự bị, để Pogba trên băng ghế dự bị, và không có Maguire khi họ tiếp một Everton được xem là đối thủ không khó. Nhưng Man Utd có gì ngoài 1 điểm trên sân nhà? Thứ đọng lại để tạo ấn tượng không là gì ngoài sự trớ trêu khi một cầu thủ được xem là “bỏ đi” như Martial lại là người mở tỷ số. Và ngoài bàn mở tỷ số, anh ta chẳng để lại dấu ấn gì tích cực.
Khi Man Utd không CR7, không Pogba, dĩ nhiên Bruno Fernandes là lá cờ đầu. Và Bruno chơi như anh vẫn từng chơi cho Man Utd: là một trong những cầu thủ nổi bật nhất. Chính anh là người kiến tạo cho Martial và thống kê tích cực về anh lại dày lên, để cho thấy anh luôn là người không thể thiếu được cho đến lúc này.
Bruno lại lần nữa tỏa sáng
Và khi Martial ghi bàn, nhiều người có thể nghĩ rằng Man Utd chẳng cần cải cách gì, chẳng cần loại cầu thủ như Pogba, chuyên lo về tóc nhiều hơn là về bóng đá. Rồi khi Man Utd bị gỡ hoà, Pogba vào sân, cả CR7 cũng vào sân, không có bàn nâng tỷ số nào được thực hiện, người ta càng nghĩ “loại như Pogba chả giá trị gì”.
Khi có một phần ủng hộ viên chống đối lại sự có mặt của một cầu thủ, điều đó có nghĩa là cầu thủ ấy không thể nào là người đủ sức dẫn dắt CLB đến với vinh quang, Và với câu hỏi “Ai dẫn dắt Man Utd tới vinh quang?”, chúng ta cần gạch tên Pogba ngay và luôn. Đội bóng được vận hành bởi ông chủ, HLV và cả một bộ máy nhưng nếu 1 cầu thủ được cả bộ máy ấy ủng hộ mà không nhận được sự hưởng ứng của ủng hộ viên, cầu thủ ấy không bao giờ có khả năng đưa CLB lên đến vinh quang.
Ronaldo đã không thể tỏa sáng trong trận cầu này
CR7 làm được điều đó. Đã làm rồi nhưng cũng đã đi rồi. Và khi trở lại, anh đã có những bàn thắng quyết định cho Man Utd nhưng chúng là chưa đủ để nói anh sẽ đưa Man Utd tới với vinh quang. Tới với vinh quang là quá trình. Toả sáng là khoảnh khắc. Khi vinh quang đến với Man Utd của CR7 ngày xưa, với 42 bàn sau 1 mùa giải, CR7 chơi cùng những ai? Trả lời xong, so sánh họ với những người Man Utd lúc này chúng ta sẽ hiểu CR7 có khả năng làm tới đâu? Và nên hoài nghi thêm khi CR7 ngày ấy là cầu thủ mà mọi CLB lớn sẵn sàng chỉ cả đống tiền để mua anh về còn CR7 hôm nay là một người mà Real không săn đón trở lại.
Còn mỗi Bruno Fernandes là sáng cửa nhất lúc này, ít ra là theo mắt nhìn người hâm mộ. Và anh đã đưa được Man Utd tới đâu? Chắc anh còn phải ấm ức chờ đợi lâu nữa chừng nào Man Utd còn những cá nhân mà chính ủng hộ viên của họ không ưa như Fred, Pogba hay Martial…
Bàn gỡ hoà của Everton lỗi nhiều do Fred nhưng nên nhớ, nếu thay Fred bằng ai khác, chưa chắc đã không thua. Phát động bóng cần tốc độ và không gian. Tại sao Everton phát động bóng dễ đến thế? Lỗi này nên quy cho cả hàng công là Sancho, Ronaldo, Greenwood hay ai khác nữa?
Có chăng là Ole?
Thôi, trước khi đổ lỗi, hãy nói về công trước đã. Martial ghi bàn nhờ kiến tạo của Bruno nhưng thực tế, nếu không có nỗ lực cá nhân tuyệt vời của Greenwood thì không có đường kiến tạo thuộc diện “mai lại được ghi vào sổ”.
Nỗ lực là cả tập thể, sụp đổ cũng là do tập thể. Nhưng ai lãnh đạo tập thể ấy? À quên, còn Solsa. Ông ấy có thể dẫn Man Utd tới vinh quang chăng?