Amad Diallo đã có một màn trình diễn chói sáng trong chiến thắng 3-0 của Bờ Biển Ngà trước Kenya, làm nổi bật một thực tế đáng suy ngẫm đối với HLV Ruben Amorim tại câu lạc bộ. Khi được sử dụng đúng vai trò chạy cánh truyền thống, Amad thể hiện sự sắc bén vượt trội so với khi bị sử dụng ở các vị trí wing-back hay tiền vệ số 10. Việc Amad kiến tạo ngay từ những phút đầu tiên và kết thúc trận đấu với một bàn thắng từ cú đá phạt chân trái đã chứng minh rằng anh phát huy tối đa điểm mạnh khi được tự do tấn công, thay vì phải gồng mình đảm nhận vai trò phòng ngự hay phối hợp bóng nhiều mặt.
So sánh với những gì người hâm mộ chứng kiến tại câu lạc bộ, sự khác biệt trong cách sử dụng Amad là rất rõ ràng. Dưới triết lý sơ đồ 3-4-3 mà Amorim áp dụng, cầu thủ này thường xuyên bị đẩy vào hai vị trí giảm thiểu khả năng tấn công cá nhân: wing-back và tiền vệ số 10. Tại đây, anh không chỉ phải chịu gánh nặng phòng ngự mà còn mất đi cơ hội đối mặt trực tiếp với hậu vệ để phát huy sở trường xử lý bóng mềm mại và tốc độ đột phá vốn có. Điều này khiến khả năng thực hiện những pha 1v1, tạt bóng chuẩn xác và dứt điểm sớm của Amad bị kìm hãm đáng kể, dẫn đến phong độ thất thường và thiếu tính đột biến trên sân.
Ngay từ thời điểm Amorim mới tiếp quản, Amad đã để lại dấu ấn tích cực bằng việc tham gia trực tiếp vào ba bàn thắng đầu tiên của đội bóng. Đây là minh chứng rõ ràng cho tiềm năng sáng tạo lớn nếu anh được bố trí đúng vị trí sở trường. Tuy nhiên, việc liên tục chuyển đổi giữa wing-back và số 10 đã khiến hiệu suất thi đấu của anh không ổn định như mong muốn. Một hệ thống thiên về phòng ngự có thể mang lại sự cân bằng cho đội hình nhưng đồng thời cũng làm giảm đi tính bất ngờ và sức công phá cần thiết đến từ các cầu thủ tấn công như Amad.
Tony Mowbray – người từng khai thác tối đa khả năng của Amad khi còn dẫn dắt Sunderland – đã thẳng thắn khuyên rằng không nên ép cầu thủ này vào những khuôn khổ chỉ nhằm bảo toàn cấu trúc đội hình. Điều này càng được chứng minh rõ hơn qua màn trình diễn xuất sắc của Amad trong màu áo đội tuyển quốc gia Bờ Biển Ngà: chơi cao bên hành lang phải, thoải mái nhận bóng trong tư thế thuận lợi, xâm nhập vào khoảng trống giữa các hậu vệ rồi tận dụng chân trái để thực hiện các đường chuyền hoặc cú sút hiểm hóc. Đặc biệt, anh được đồng đội hỗ trợ tối đa ở mặt trận phòng ngự để tập trung phát huy khả năng tấn công. Kết quả là một pha kiến tạo mở tỷ số nhanh chóng và bàn thắng đẹp mắt từ chấm cố định.
Amad chơi tốt khi lên tuyển
Bài học từ màn trình diễn quốc tế đã chỉ ra khoảng cách giữa chiến thuật Amorim áp dụng tại câu lạc bộ và cách tối ưu sức mạnh nhân sự hiện có tại Old Trafford. Nếu vẫn giữ nguyên sơ đồ 3-4-3, vị huấn luyện viên sẽ cần thực hiện một số điều chỉnh mang tính nền tảng nhưng thiết yếu: hạ thấp wing-back phía bên cánh của Amad để tăng cường lớp phòng ngự che chắn, trả lại cho Amad vai trò chạy cánh thuần túy nhằm khai thác sở trường xử lý bóng linh hoạt trong không gian hẹp cũng như khả năng sút chân trái sắc bén. Đồng thời, bố trí một tiền vệ trung tâm lệch phải biết hỗ trợ tấn công sẽ giúp tạo thành tam giác phối hợp hiệu quả trên phần sân đối phương, tái hiện những pha 1v1 lợi hại tại hành lang cánh phải vốn từng là bản sắc riêng của cầu thủ này.
Amorim cần sử dụng Amad một cách hợp lý hơn
Ngược lại, nếu tiếp tục để Amad luân phiên giữa vị trí wing-back và số 10, câu lạc bộ sẽ chỉ nhận về một phiên bản cầu thủ vừa đủ đáp ứng yêu cầu chiến thuật: cần cù và kỷ luật nhưng thiếu đi những khoảnh khắc bùng nổ thay đổi cục diện trận đấu như đã thể hiện rõ nét ở cấp độ đội tuyển quốc gia. Sự đánh đổi này đặt ra dấu hỏi lớn về cách sử dụng tài năng trẻ mà Amarim đang sở hữu, đồng thời khiến người hâm mộ trông chờ vào những bước đi chiến thuật phù hợp để giúp cầu thủ phát triển tối đa tiềm năng cá nhân cũng như đóng góp hiệu quả cho tập thể.