Cú đá phạt hàng rào thần sầu trong trận tiếp Lyon có lẽ vẫn để lại nhiều tiếc nuối cho cả Messi lẫn những ủng hộ viên PSG. Chỉ một li thôi, nó đã có thể là một bàn thắng chào sân, chào đội bóng mới của M30. Nhưng số phận thật biết trêu ngươi. Thủ thành Anthony Lopes đã đứng chôn chân song cột và xà đã cứu nguy thay anh. Và Messi cuối cùng cũng bị thay ra, với vẻ mặt gây rất nhiều tranh cãi về chuyện anh thể hiện thái độ gì với HLV Pochettino.
“Có Messi, PSG sẽ không tốt hơn mà ngược lại” chính là nhận xét của Michael Owen và dường như nhận xét này đang ứng nghiệm. PSG chơi xộc xệch trong hai trận gần nhất và nhiều người cảm thấy lo lắng cho họ thực sự khi chỉ 1 tuần nữa thôi, họ sẽ phải tiếp Man City, á quân Champions League mùa bóng trước và là một đội bóng chơi vô cùng mạch lạc.
Nhiều người ắt hẳn sẽ nghĩ rằng khi Messi chưa ghi bàn cho PSG, áp lực trong anh càng lớn và càng khiến anh khó thể hiện hết mình trên sân. Thực chất, áp lực là có nhưng với một cầu thủ dày dạn kinh nghiệm và bản lĩnh như Messi, áp lực ấy không là gì cả. Bàn thắng chắc chắn sẽ đến, sớm thôi, khi PSG còn 2 trận nhẹ nhàng ở Ligue 1 trước Metz và Montpellier trước khi tiếp Man City. Đó sẽ là hai cơ hội để Messi vượt qua áp lực kia nhưng nếu như bàn thắng có đến để thoả mãn chờ đợi, PSG liệu sẽ hoàn thiện hơn hay họ còn phải đợi chờ thêm gì khác?
Tình huống Messi bị thay ra tạo ra làn sóng dư luận
Thực tế, vấn đề của PSG không phải là bàn thắng của Messi hay bao giờ anh sẽ ghi bàn bởi đó chỉ là việc sớm hay muộn mà thôi. Vấn đề của họ nằm ở chỗ khi nào thì Pochettino tạo ra được một tập thể chơi bóng nhuần nhuyễn. Phải thừa nhận, kể từ năm 2012 tới nay, đây là lần đầu tiên PSG chơi bóng thiếu thuyết phục đến thế. Dù đội hình của họ đầy rẫy ngôi sao nhưng ở đó không thấy xuất hiện nét đẹp, những ấn tượng mạnh mẽ của một ông chủ áp đặt lối chơi mà thay vào đó là sự tự phát đến hồn nhiên.
Mbappe vẫn đóng vai trò rất quan trọng với PSG khi anh hiện vẫn là cầu thủ ghi dấu giày vào nhiều bàn thắng nhất của đội bóng. Những tưởng được chơi bên cạnh một Messi xuất sắc trong kiến tạo, Mbappe sẽ toả sáng hơn nữa nhưng hoá ra điều ấy chưa xuất hiện. Bộ ba MNM vẫn chỉ là 3 điểm rời rạc không kết nối đủ để tạo nên một tam giác huyền ảo thực sự mà rất nhiều người mong đợi.
Có Messi, động lực lớn nhất mới chỉ thấy ở Neymar mà thôi. Được chơi bên đồng đội thân quen cũ, tiền đạo Brazil năng động hơn hẳn. Nhưng khi Neymar tìm được giao cảm trên sân với Messi thì cũng là khi anh bắt đầu có dấu hiệu bỏ quên giao cảm vốn có với Mbappe. Điều đó thể hiện qua tương tác giữa anh và Mbappe trên sân. Ở 2 trận gần nhất, Neymar chỉ thực hiện được tổng cộng 5 đường chuyền cho Mbappe trong khi anh có tới 18 đường chuyền cho Messi. Mbappe trở nên lạc lõng trong họ khi nhận được ít hỗ trợ từ Neymar đồng thời cũng chỉ được Messi chuyền bóng tổng cộng 6 lần ở cả trận gặp Brugge lẫn Lyon.
Neymar và Messi phối hợp với nhau vẫn ổn, nhưng...
Và điều đáng ngại là khi Pochettino tung bộ tứ MNN cùng Di Maria vào sân bên nhau, họ thường dàn hàng ngang trên tuyến tấn công và không một ai làm cầu nối giữa tuyến tấn công với hai tiền vệ Herrera - Gueye cả. Chính việc không có cầu nối này đã dẫn tới chuyện khi các pha tấn công của 4 ngôi sao kể trên và vào bức tường phòng thủ chắc chắn của Lyon, sau lưng họ không có ai để hỗ trợ và khi bóng dội trở ra, toàn bộ bóng 2 nằm trong kiểm soát của đối thủ, giúp đối thủ dễ dàng phát triển các đợt phản công sắc bén.
Nhiệm vụ cầu nối này lẽ ra phải được chia nhau giữa Messi, Neymar và Di Maria nhưng cuối cùng, khi một mình Messi di chuyển hướng đến vòng cấm, cả Neymar lẫn Di Maria đều có xu hướng tịnh tiến theo để trở thành đối tác của Messi thay vì cần có người tỉnh táo nắm vai trò vệ tinh phía sau. Khoảng cách giữa tuyến tấn công và tuyến tiền vệ PSG bị kéo rộng ra bởi quán tính di chuyển này và nó cho cảm giác PSG của Pochettino chơi không có bài vở gì.
PSG cần Varretti trở lại
PSG vì thế rất cần một kiến trúc sư trưởng phía sau lưng hàng công của mình. Và họ cũng không thể chơi 4-2-3-1 với cả 4 cầu thủ phía trên tiếp tục có xu hướng lao lên giăng ngang, bị chia cắt với tuyến tiền vệ và với nhau để rồi cứ độc lập tác chiến một cách vô ích. Cái cần này khiến chúng ta nhớ đến Verratti nhưng thực sự, nếu có Verratti đi nữa thì anh cũng không thể nào lấp vào chỗ trống lồng lộng này một khi các siêu sao phía trên thiếu ý thức di chuyển chiến thuật một cách hợp tình, hợp lý.
Xem ra, để hoàn thiện PSG, Pochettino không thể tiếp tục thể hiện “quyền lực mềm” như cách chơi chữ của tờ L’Equipe. Ông cần thể hiện sự cứng rắn để yêu cầu hoặc Messi, hoặc Neymar phải hi sinh cái tôi để chơi như một số 10 hiện đại và chịu làm nền cho tuyến trên cùng. Chỉ có cách ấy, PSG mới có một cầu nối đủ tạo chiều sâu chiến thuật cũng như tạo ra độ mềm mại cho những pha tấn công. Đơn giản, tấn công trong bóng đá không đơn thuần chỉ là lao lên phía trước săn bàn mà còn phải biết tấn thoái hợp thời. Và PSG lúc này rõ ràng không có đường lùi khi các đột phá cá nhân và tập thể vấp phải bế tắc. Không mở ra đường lùi này, họ sẽ không có cả đường lùi trước dư luận vốn đang chờ chực sẵn những thất bại của họ để lấy làm trò cười.