Thời điểm hiện tại, chắc chắn là cánh ký giả, giới chuyên gia cùng người hâm mộ, tất cả đều sẽ chỉ dùng những lời hoa mỹ nhất để nói về Man City mà thôi. Và rõ ràng, Man City xứng đáng với những lời khen ấy, vì họ đã lên ngôi vô địch theo cái cách vô cùng đáng nhớ.
Lùi lại quá khứ về 9 năm trước, ở mùa giải 2011/12, Man City cùng Man Utd đã tạo ra một cuộc song mã được coi là điên rồ nhất trong lịch sử giải bóng đá Ngoại Hạng Anh. Phải đến những thời khắc cuối cùng, chân dung nhà vua mới lộ diện. Ngày ấy, hai đại gia thành Manchester đều có 89 điểm, nhưng Man City là những người được nâng cao chiếc cúp danh giá, bởi họ hơn Quỷ Đỏ ở chỉ số phụ.
Mùa giải 2011/12 là lần đầu tiên sau 44 năm, The Citizens bước lên đỉnh cao của bóng đá Anh. Và người hùng của họ trong chiến dịch năm ấy, đó là tiền đạo Sergio Aguero. Đó là mùa giải đầu tiên mà El Kun thử lửa tại xứ sở sương mù, và anh lập tức chứng minh khoản tiền 40 triệu euro mà Man City trả cho Atletico Madrid là xứng đáng đến từng xu. Kể từ đó, Aguero đã viết nên giai thoại về một trong những cây săn bàn xuất chúng nhất từng tung hoành tại giải bóng đá Ngoại Hạng Anh.
182 bàn thắng cùng 55 kiến tạo sau 274 lần ra sân cho Man City ở đấu trường khắc nghiệt nhất hành tinh, đó là những con số cho thấy độ ổn định khủng khiếp mà Aguero từng có. Tiền đạo người Argentina không sở hữu một thân hình lý tưởng để chơi bóng tại Anh – nơi mà các đội bóng phải thi đấu ở cường độ cực cao và các va chạm cũng diễn ra với tần suất thường xuyên hơn nhiều so với 4 giải bóng đá hàng đầu châu Âu còn lại.
Thế nhưng bù lại, Aguero có sự khéo léo, lọc lõi và độ thính nhạy với bàn thắng hơn người. Đó là những phẩm chất mà một sát thủ vòng cấm hàng đầu luôn cần. Và rồi trong những năm qua, chân sút cự phách của Man City luôn là hiện thân của tử thần đối với mọi cầu thủ phòng ngự.
Thế nhưng có thịnh thì phải có suy, đó là quy luật tất yếu của tạo hóa. Sergio Aguero luôn là biểu tượng chiến thắng đáng tự hào trong lòng các fan The Citizens, nhưng rồi thời thế cuối cùng cũng phải thay đổi.
Mùa giải 2020/21, Aguero không thể ra sân nhiều cho Man City. Dù rất buồn, thế nhưng chúng ta phải công nhận với nhau rằng, Aguero hầu như chẳng đóng góp được gì vào danh hiệu năm nay của binh đoàn xanh cả. Anh chỉ ra sân vỏn vẹn 534 phút tại Ngoại Hạng Anh, ghi được 2 bàn thắng và có 1 đường kiến tạo.
Chiến dịch 2020/21 là đoạn đường cuối cùng mà Aguero song hành cùng với đại diện nửa xanh thành Manchester, và rõ ràng nó đã không diễn ra theo cái cách mà El Kun cũng như là những người yêu mến anh mong muốn.
Tất nhiên, mọi chuyện sẽ thật viên mãn và trọn vẹn nếu như Aguero mang tới những ký ức khó phai trong mùa giải cuối cùng của anh với tư cách là một cầu thủ Man City, giống như cái ngày mà anh mới đặt chân tới xứ sở sương mù. Thế nhưng nếu nhìn từ một góc độ khác, thì chính vì việc vai trò của Sergio Aguero trở nên mờ nhạt mà chức vô địch của Man City càng trở nên đáng nhớ.
Tại sao ư? Bởi điều này cho thấy họ có thể lập tức bước vào một chu kỳ thành công mới mà chẳng cần phải trải qua một giai đoạn quá độ khắc nghiệt nào cả. Chẳng cần nhìn đâu xa, cứ trông vào đội bóng hàng xóm của The Citizens để thấy họ đã phải trải qua những ngày tháng đáng quên tới cỡ nào hậu kỷ nguyên Sir Alex Ferguson.
Trong một mùa giải mà Sergio Aguero không thể ra sân thường xuyên, Man City chẳng có một trung phong đáng tin cậy nào trong đội hình cả. Thế nhưng cũng vì đó, huấn luyện viên Pep Guardiola đã quay trở lại với việc sử dụng một số 9 ảo, giống như cái cách mà khi xưa ông từng làm với cậu học trò vĩ đại nhất mình từng dẫn dắt - Lionel Messi.
Trong một hệ thống mà các hậu vệ đối phương chẳng có một mục tiêu cụ thể nào để chú ý tới, điều đó cũng có nghĩa là họ phải căng sức ra để để mắt tới mọi ngòi nổ mà Man City có trong đội hình. Đó là Phil Foden, là Ilkay Gundogan, Bernardo Silva, Riyad Mahrez và đương nhiên rồi, cả Kevin de Bruyne nữa.
Để thấy được sự lợi hại của hàng công Man City trong mùa giải năm nay, hãy cùng điểm qua thành tích ghi bàn/kiến tạo tính riêng ở Ngoại Hạng Anh của một số cái tên nổi bật:
Nhìn vào những con số thống kê này, bạn thấy gì? Có phải là việc Man City chẳng phụ thuộc quá nhiều vào bất cứ một cái tên nào hay không. The Citizens có sự đồng đều ở mọi vị trí trên hàng công. Tất cả các cầu thủ đều duy trì được sự ổn định ở mức cực cao.
Và khi chẳng may có một cái tên bất ngờ đánh mất mình trong một trận đấu nào đó, thì điều này cũng không gây ảnh hưởng quá nhiều đến sức mạnh tổng thể của họ. Cộng thêm việc những ngôi sao còn lại luôn biết cách tỏa sáng đúng lúc, cỗ máy Man City đã lần lượt hủy diệt hết đối thủ này đến đối thủ khác trên hành trình chinh phục ngôi vương của mình.
Mùa giải 2017/18, Man City đặt cả nước Anh dưới chân mình khi giành được tới 100 điểm, ghi được 106 bàn thắng. Mùa giải 2018/19, họ cũng ghi được tới 95 bàn. Năm ngoái, dù bị Liverpool phế truất ngôi vương, thế nhưng Man City vẫn sở hữu dàn hỏa lực mạnh nhất xứ sương mù với 102 lần xé lưới các đối thủ. Vậy nhưng năm nay, khi đoàn quân do huấn luyện viên Pep Guardiola dẫn dắt đòi lại vinh quang thuộc về mình, họ mới chỉ ghi được 72 bàn thắng mà thôi.
Tất nhiên, lúc này mùa giải vẫn chưa khép lại. Nhưng tựu chung, chúng ta có thể dự đoán được rằng trong 4 mùa giải gần nhất, đây gần như chắc chắn sẽ là năm mà hàng công Man City tỏ ra ít đáng sợ nhất. Tất nhiên xét đến việc họ không có một cây bảo kiếm thực thụ trong đội hình, những gì The Citizens làm được là rất đáng nể. Tuy vậy, e rằng Man City sẽ chẳng thể lên ngôi với một sức mạnh tấn công như thế nếu không sở hữu một hàng thủ bất khả xâm phạm.
Ruben Dias – John Stones, người ta đã dành quá nhiều lời có cánh để khen ngợi bộ đôi đá tảng này rồi. Ruben Dias rõ ràng chính là người đã nâng tầm chất lượng phòng ngự cho nhà vô địch Ngoại Hạng Anh với những phẩm chất tuyệt vời của mình. Ngày anh mới cập bến nước Anh, hẳn đã có những sự hồ nghi nhất định về một cầu thủ mà trước đó chỉ từng thi đấu cho mỗi Benfica mà thôi. Thế nhưng bây giờ, đương nhiên là chỉ có kẻ điên mới xem nhẹ tài cán của trung vệ 23 tuổi.
Nếu bạn đang tự hỏi rằng phẩm chất thủ lĩnh nơi Ruben Dias cụ thể là gì, thì đáp án, đó là việc Dias đã góp công lớn trong việc giúp John Stones hồi sinh. Rất nhiều lần trong các trận đấu, chúng ta thấy Dias ra dấu chiến thuật giúp đối tác của mình kịp thời nhận định được tình hình để đưa ra được các phương án xử lý thích hợp. Và cùng nhau, họ đã khiến cho đường vào khung thành của thủ môn Ederson chẳng khác nào bị bít kín bởi lưới trời cả, thưa nhưng khó lọt.
Chức vô địch của Man City mùa giải năm nay có thể nói là danh hiệu mang tính tập thể lớn nhất mà họ từng sở hữu. Những danh hiệu trước đó mà Man City gặt hái được thường mang dấu ấn rất lớn của một số ít cá nhân, đặc biệt là Sergio Aguero.
Nhưng bây giờ, Pep Guardiola đã thay đổi điều đó. Ông cho chúng ta thấy rằng khi họng pháo tốt nhất của Man City không còn có thể nhả đạn một cách đều đặn nữa, thì vung tiền để mua về một cỗ máy săn bàn khác chẳng phải là cách khắc phục duy nhất. Và cũng vì thế, Pep Guardiola một lần nữa chứng minh được tầm vóc của mình, còn Man City cũng dần tiến gần hơn với hai từ vĩ đại.
Anh Tú