Kể từ khi Messi đến, PSG đã xáo trộn rất nhiều. Pochettino chìm trong bài toán làm sao để khai thác Messi tối ưu nhất và do đó, ông loay hoay trong một đống sơ đồ chiến thuật cùng các thử nghiệm vị trí. Và trước Leipzig, dù Messi vắng mặt do chấn thương, Pochettino tiếp tục thử nghiệm. Để rồi PSG tiếp tục hỗn độn và suýt nữa thì phải trả giá thực sự.
Ngay từ trận gặp Lille ở Ligue 1 cuối tuần trước, Pochettino đã bắt đầu một thử nghiệm mới sau khi ông có những cuộc họp với Leonardo và lãnh đạo đội bóng. Thử nghiệm ấy có vẻ bắt đầu thành hình hài ban đầu và do đó, Pochettino muốn tiếp tục nó ở Leipzig. Nhưng cũng ở chính đất Đức, các nhược điểm đã bắt đầu bộc lộ.
Điểm rất chung giữa trận gặp Leipzig và trận gặp Lille chính là Pochettino để PSG xuất trận với sơ đồ 4-3-3 nhưng linh hoạt chuyển đổi thành 3-4-3 trong thực chiến bằng cách tiền vệ trung tâm Danilo sẽ hoạt động như một trung vệ thứ ba mỗi khi PSG có bóng và tổ chức phát triển bóng từ tuyến dưới. Khi ấy, hai hậu vệ biên (Mendes và Hakimi ở trận gặp Leipzig và Kehrer, Bernat ở trận gặp Lille) sẽ dâng lên như hai biên thủ còn Gueye và Wijnaldum là hai tiền vệ trung tâm. Trong cách vận hành này, đòi hỏi tính cơ động của Wijnaldum và Gueye rất cao trong khi Danilo phải cực kỷ luật về chiến thuật. Có thể nói, về ý tưởng, Pochettino quả không hổ danh là một trong những HLV nắm vững các yếu quyết lý thuyết bậc nhất nhưng về thực hành, PSG lại không thể hiện hết được đòi hỏi mà Pochettino đã đưa ra.
Danilo trở thành trung vệ thứ ba trong sơ đồ thực chiến 4-3-3 của Pochettino
Cả trận gặp Lille lẫn trận hoà Leipzig vừa rồi, điểm yếu của PSG bộc lộ ở lối vận hành của hàng thủ. Trong cách xây dựng của Pochettino, chúng ta có thể thấy rõ rằng khi có bóng, PSG sẽ triển khai 3-4-3 nhưng khi mất bóng, bị đối phương tấn công, họ sẽ trở lại với hàng thủ 4 người và tuỳ thuộc tình thế, hàng tiền vệ có thể trở thành 4 người (với sự tăng cường thêm Di Maria hoặc Neymar lui về như 1 nhân tố thứ 4). Song, các tình huống trên sân, đặc biệt trước Leipzig, đã cho thấy các ngôi sao của PSG đã cực thiếu độ nhạy trong chuyển đổi trạng thái từ tấn công sang phòng ngự và do đó, hai lỗ hổng sau lưng hai biên thủ của họ luôn là nơi bị khoét một cách dễ dàng.
Trước Leipzig, PSG thực tế đã vã mồ hôi hột khi đối thủ chơi pressing quá tốt, áp sát liên tục, vây ráp chặt chẽ. Đặc biệt, Leipzig triển khai phòng ngự đón lõng (phòng ngự sớm) quá tốt và đây mới chính là thứ khiến cho PSG dễ đổ vỡ. Môi khi hàng công Leipzig tạo áp lực lên hàng thủ PSG khi PSG đang triển khai bóng từ tuyến dưới, các tiền vệ của CLB Đức đón lõng cực tốt ở trung tuyến và từ đó dẫn đến các cơ hội đoạt bóng, phản công nhanh ngay khi PSG mới chuyển đổi sang 3-4-3. Đó chính là lúc sau lưng hai biên thủ của PSG trống trải trong khi hàng thủ 3 người lại không đảm bảo được độ bao quát chiều ngang sân. Chính vì thế, các hậu vệ PSG mới trở nên lúng túng, vụng về và người chơi tệ nhất chính là Kimpembe. Cái tệ của Kimpembe đến từ việc PSG không kịp chuyển đổi trạng thái khi mà Gueye không kéo về lót vào không gian mà Mendes để trống khi cầu thủ BĐN này chưa kịp lui về.
Kimpembe đã có một trận đấu đầy khó khăn trước Leipzig
Một điểm nữa có thể nhắc tới chính là trong một đội hình được xem là “Galacticos” của Pháp, các hậu vệ PSG cũng luôn có ý đồ muốn thể hiện ở các tình thế mới đoạt được bóng. Trước áp lực quây bắt của đối thủ, lẽ ra họ chỉ cần chuyền đơn giản nhưng tư tưởng “làm bóng” của các cầu thủ ở vị thế ngôi sao càng dễ khiến họ mắc sai lầm. Nói chung, hàng thủ PSG cần chơi đơn giản, tiết kiệm động tác và hiệu dụng hơn là phô diễn như hiện nay bởi ở Champions League, cái giá phải trả sau một trận thua lớn hơn ở Ligue 1 rất nhiều lần.
Nói chung, hệ thống mà Pochettino đưa ra thực chất là rất ổn nhưng nó chưa được vận hành nhuần nhuyễn và thuần thục bởi chính các cầu thủ của ông mà thôi. Lý do có thể có nhiều, nhưng tựu trung lại là 2 lý do cơ bản. Thứ nhất, đây là một áp dụng mới và PSG cần thời gian để hoàn thiện. Thứ hai, vấn đề giao tiếp trong đội bóng cũng rất quan trọng. PSG là đội bóng Pháp duy nhất hôm nay không dùng tiếng Pháp là ngôn ngữ chủ đạo. Pochettino chủ yếu chỉ đạo bằng tiếng TBN hoặc tiếng Anh, rồi được người trợ lý Miguel D’Agostino dịch lại sang tiếng Pháp. Còn các cầu thủ thì có nhóm giao tiếp tiếng BĐN, nhóm giao tiếp tiếng TBN, nhóm nói tiếng Ý, nhóm nói tiếng Pháp. Đây là câu chuyện của một thoả hiệp giữa CLB với dàn sao của mình. Nếu trước đây, ở thời Blanc còn huấn luyện, việc nói tiếng Pháp là điều khoản bắt buộc trong hợp đồng thì bây giờ chỉ còn là một “đề xuất” mà thôi. Việc có quá nhiều rào cản giao tiếp cũng khiến ý tưởng của Pochettino khó được tiếp cận đầy đủ hơn và kịp thời hơn.
Blanc từng yêu cầu các cầu thủ đều nói tiếng Pháp
Nhưng dù sao, PSG vẫn may mắn vì họ có một hàng công luôn có thể tạo bước ngoặt đột biến ở các trận cầu. Bởi thế, họ chưa thất bại cay đắng đến mức độ báo động. Họ sẽ tiến, nhưng rất chậm bởi việc nhuần nhuyễn một hệ thống và các cầu thủ ăn ý với nhau hoàn toàn sau một mùa Hè bổ sung quá nhiều là việc cần thời gian lâu dài. Song, tham vọng của PSG thì lại luôn thúc giục, với cái đích mà giới chủ Qatar nghĩ tới là “chào đón World Cup 2022”. Áp lực lên Pochettino nằm ở chính điểm này. Làm sao để rút ngắn thời gian hoàn thiện hệ thống của mình? Đó là câu hỏi lớn bởi nếu không thuần thục, họ sẽ không thể mơ lớn ở mùa giải này.