Bồ Đào Nha giành vé đi Qatar sau hai trận thắng thuyết phục. Ở cả hai trận ấy, CR7 đều không ghi bàn. Và tranh cãi về anh vẫn còn…
Trước khi bàn về CR7, ở tuổi 37, chúng ta cần minh định trước rằng có một điều vĩnh viễn không bao giờ nên tranh cãi. Đó chính là trình độ, đẳng cấp và thái độ chuyên nghiệp của CR7. Tất cả những thứ ấy đã tạo thành một huyền thoại, vẫn còn thi đấu, và còn khát vọng ở VCK World Cup tại Qatar.
Nhưng huyền thoại ấy đã không ghi một bàn thắng nào trong số 5 bàn thắng mà Bồ Đào Nha đã có trước Thổ Nhĩ Kỳ và Bắc Macedonia. Điều đó đủ để những ai vốn dĩ có định kiến với số 7 này buông lời chỉ trích và chê bai. Câu hỏi đặt ra là “Tại sao một tay săn bàn có thành tích tốt nhất thế giới bao nhiêu năm qua lại ở vào trạng thái như vậy ở mùa bóng này, trong cả vai trò ở ĐTQG lẫn ở Man Utd?”.
Những đánh giá vội vàng đã kết luận rằng CR7 chính là vấn đề của đội bóng mà anh khoác áo. Họ có thể viện dẫn bằng việc Real bán anh cho Juve, và những gì anh từng có ở Juve, để lấy đó làm điểm tựa cho là anh hết thời, và anh tạo ra sự mất cân bằng của cả một hệ thống mà anh phục vụ.
Thực tế, CR7 không phải là vấn đề, dù anh có những vấn đề cá nhân rất nhỏ. Cách dùng CR7 mới là vấn đề. Và về cách dùng, câu hỏi nên đặt ra cho HLV của CR7 thì hay hơn.
Trước tiên, hãy nói về vấn đề cá nhân rất nhỏ của CR7 cái đã. Vấn đề ấy là gì? Đó chính là áp lực siêu sao mà CR7 luôn phải gồng gánh kể từ khi anh rời Real. Là một trụ cột không thể thiếu trong những chiến thắng của Real, CR7 trở thành niềm hi vọng cực lớn mỗi khi quay lại ĐTQG cũng như khi anh chuyển sang Juve, rồi sau đó là Man Utd. Kỳ vọng từ khán giả hâm mộ như vậy cũng là chuyện vô cùng bình thường mà những cá nhân ngôi sao như Messi, Mbappe, Kane, Lewandowski cũng đều phải gánh gồng. Nhưng với vị thế của CR7 và Messi, áp lực ấy trở nên khổng lồ hơn, với mặc định của khán giả luôn là “một khi đội có siêu sao tầm vóc ấy, chiến thắng phải là tất nhiên”.
Và CR7 đối diện áp lực đó ra sao? Là một cầu thủ giá trị, anh chơi bóng với tâm niệm như thể luôn tự đặt ra cho chính mình câu hỏi “Nhiệm vụ của tôi ở đây là gì? Tôi cần phải làm gì để hoàn thành trọng trách lớn?”. Với 2 câu hỏi lớn này, anh đã giải quyết mọi thứ cực tốt khi anh còn ở tuổi sung sức. Nhưng khi đã bắt đầu ở vào tuổi băm, sự cố gắng của anh, sự xông xáo của anh lại làm hại chính anh. Cường độ, mật độ hoạt động căng thẳng như vậy đã khiến CR7 khó lòng giữ được sự sắc bén và chính xác, đặc biệt là tốc độ cao. Càng vất vả khi kiếm tìm bàn thắng, CR7 lại càng xông xáo hơn, càng tỏ ra năng nổ hơn. Và nó như cái vòng luẩn quẩn khiến anh cứ bị bào mòn dần.
Nếu nhìn vào di chuyển của CR7 ở Man Utd và ĐTQG gần đây, chúng ta sẽ thấy tầm hoạt động của anh rất rộng. Ý thức trách nhiệm của một người được xem là đầu tàu, của một ngôi sao tên tuổi nhất, được hưởng lương cao ngất ngưởng đã khiến anh rời xa các vùng tiện lợi đối với thói quen chơi bóng nhiều năm của anh. Và đó là thứ dẫn tới việc nhiều người lầm tưởng rằng CR7 mất đi sự sắc bén của mình.
Bây giờ thì mới đến vấn đề lớn, của các HLV, là cách dùng CR7. Thực sự, nếu coi CR7 như một cầu thủ bình thường như mọi cầu thủ khác là điều không thể và không HLV nào dám làm. Nhưng nếu đặt anh thành trọng tâm gánh vác trách nhiệm, điều đó sẽ chỉ càng làm mất đi một CR7 là mối đe doạ thường trực với khung thành đối phương. CR7 cần được chọn làm đầu tàu mỗi khi anh được ra sân, nhưng với một yêu cầu khôn ngoan hơn, để anh chơi tiết kiệm sức hơn, khi anh đã gần tuổi 40. Giảm tải cho CR7 là điều cần hơn cả và đừng lầm lẫn việc giảm tải ấy là để CR7 có đặc quyền được lười. Benzema không hề lười khi áp sát hàng thủ đối phương và CR7 hoàn toàn có thể làm được việc đó miễn là HLV tổ chức pressing, áp sát hợp lý, khoa học và hiệu quả để làm sao CR7 vẫn thực hiện được nhiệm vụ áp sát khi cần mà không quá tốn sức. Kế đến là vùng hoạt động. CR7 không nên phải lùi quá sâu mà nên chủ yếu hoạt động ở 1/3 sân đối phương hơn. Anh cần phải được tiết kiệm sức, để nén như một cái lò xo và khi đủ độ bật, anh sẽ bật ra cực hiệu quả.
Cuối cùng là câu chuyện tâm lý. Xây dựng cho CR7 một tâm lý thoải mái, để anh nhận thấy rằng việc mình quá nôn nóng trong chuyện phải xác lập được vai trò không thể thiếu của mình sẽ chỉ làm anh kém hiệu quả hơn mà thôi. CR7 cần nắm rõ hơn việc anh có mặt trên sân đã đủ mang lại hiệu dụng đến mức nào khi luôn đặt đối thủ vào trạng thái căng thẳng thường trực để đối phó thay vì đặt ra bài toán kỳ vọng rằng “có CR7 thì anh phải ghi bàn”.
Cách dùng một cầu thủ 17-18 tuổi sẽ khác cách dùng một cầu thủ 25-27 tuổi và cách dùng một cầu thủ 37 tuổi sẽ càng phải khác nữa. Chính vì thế, CR7 không phải là vấn đề, dù thời gian chơi bóng của anh có thể không còn dài nữa, mà vấn đề nằm ở chính cách dùng CR7 mà thôi.