Việt Nam dự vòng chung kết World Cup, từ lâu mỗi khi nhắc tới điều này, đa phần người hâm mộ chỉ cười xòa rồi bảo nhau rằng: “Ngày ấy còn lâu lắm”. Thế nhưng bây giờ, giấc mơ của hàng triệu cổ động viên Việt đã trở thành sự thật nhờ sự nỗ lực, cố gắng không ngừng của các nữ chiến binh Sao Vàng.
Có thể bạn chưa biết nhưng 8 năm trước, đội tuyển nữ Việt Nam cũng từng ở rất gần với tấm vé đến vòng chung kết World Cup.
Ngược dòng lịch sử về màn so tài giữa Việt Nam và Thái Lan diễn ra trên sân vận động Thống Nhất hồi tháng 5/2014, lúc đó đội tuyển nữ Việt Nam cũng sở hữu một thế hệ cầu thủ vô cùng tài năng. Chúng ta có thể kể tới những cái tên như Kiều Trinh, Ngọc Anh, Nguyễn Thị Nga, Nguyễn Thị Muôn, Lê Thị Thương, Kim Hồng, Minh Nguyệt, Nguyễn Thị Xuyến, Thanh Hương và Nguyễn Thị Liễu.
Tại Thống Nhất hôm ấy, hàng chục ngàn cổ động viên bên trong sân và hàng triệu con tim yêu tuyển nữ Việt Nam theo dõi trận đấu qua màn ảnh nhỏ đều chung một niềm tin rằng thầy trò huấn luyện viên Trần Vân Phát sẽ hiện thực hóa được giấc mơ World Cup. Thế nhưng khi trận đấu kết thúc, thứ được dành cho chúng ta chỉ là sự nuối tiếc, thất vọng mà thôi.
Thời điểm bấy giờ, Chương Thị Kiều mới chỉ là một cô gái trẻ ở độ tuổi đôi mươi. Những cái tên nổi bật trong thành phần tuyển Việt Nam hiện tại như Tuyết Dung, Thuỳ Trang hay Kim Thanh cũng còn rất trẻ và chỉ ngồi trên băng ghế dự bị. Tuy nhiên khi chứng kiến những gì diễn ra trên sân, các cô cũng đã phải nghẹn ngào.
Đó là giọt nước mắt của nỗi buồn bã, thất vọng, hụt hẫng khi cả đội gục ngã ngay trước ngưỡng cửa thiên đàng. Dẫu vậy, họ không nản chí! Mọi nỗi buồn khi ấy đều được các cô gái trẻ biến thành động lực để tiến về phía trước, để hoàn thành giấc mơ dở dang của bóng đá Việt. Thế rồi 8 năm sau, những Chương Thị Kiều, Tuyết Dung, Thùy Trang hay Kim Thanh đều đạt đến độ chín trong sự nghiệp, và họ đã cùng các đồng đội khác viết nên một trang sử mới cho nền bóng đá nước nhà.
Chương Thị Kiều gục ngã trên sân Thống Nhất hôm ấy đã xé lưới đội tuyển Đài Loan trên đất Ấn Độ. Còn với Nguyễn Thị Bích Thùy, từ một cô nhóc theo chân các đàn chị đến sân chỉ để cổ vũ nay đã trở thành người hùng ghi bàn thắng ấn định chiến thắng với tỷ số 2-1 cho chúng ta.
Sau trận đấu, Chương Thị Kiều nói rằng khi trở về cô và các đồng đội sẽ ôm nhau khóc. Thế nhưng bây giờ, giọt nước mắt của họ chẳng còn là nước mắt của sự tiếc hận, mà là nước mắt của niềm vui và niềm hạnh phúc vô bờ.