Azzurri lặng lẽ nhất trong số các ông lớn của châu Âu ở EURO 2020 này. Nhưng trong sự lặng lẽ của bề mặt ấy, kỳ vọng là những cơn sóng ngầm rất lớn. Rất nhiều mong đợi đang hướng về màu áo thiên thanh trẻ trung của Roberto Mancini, đặc biệt là khi họ được chơi vòng bảng trên sân nhà, ở thánh địa Olimpico, La mã…
Thổ Nhĩ Kỳ thật ra không quá khó đối với Italia. Những lá bài quan trọng nhất của người Thổ, như Yilmaz, Yazici, Karaman đều có một điểm yếu chung: tranh chấp tay đôi bóng sệt không mạnh. Nhưng người Thổ có một ý chí chiến đấu kiên cường vô cùng. Thêm nữa, cách chơi của họ cũng quyết liệt, chịu va chạm. Đó có thể là thứ sẽ khiến các cầu thủ trẻ của Mancini gặp nhiều vất vả. Nhưng vất vả cũng là thứ để làm thước đo trình độ. Và chỉ có đội bóng trình độ mới có khả năng tiến sâu ở một giải đấu tầm cỡ như EURO.
Không khó để nhận ra rằng Mancini sẽ xây dựng Azzurri trên bộ khung Chiellini - Bonucci ở hàng thủ, Jorginho - Barella ở hàng tiền vệ và Berardi - Insigne ở hàng công. Đó sẽ là 6 vị trí ông sử dụng thường xuyên nhất và trong số họ, cặp trung vệ là những người dày dạn kinh nghiệm nhất, có bản lĩnh chiến đấu nhất. Tấm băng đội trưởng của Chiellini cũng thể hiện niềm tin lớn mà Mancini đặt vào tay hậu vệ của Juve. Chính Chiellini sẽ là người lãnh đạo đồng đội cả trên sân cỏ, trong phòng thay đồ, trên sân tập… trong hành trình hứa hẹn nhiều bất ngờ của giải đấu này.
Nhưng câu hỏi đặt ra cho Azzurri lúc này sẽ là “Ai là người dẫn dắt lối chơi của Azzurri?”. Nếu Chiellini là người thủ lĩnh, người lãnh đạo về mặt tinh thần đơn thuần thì ở mặt chuyên môn, Azzurri vẫn cần phải có một người đóng vai lá cờ đầu dẫn dắt cả tập thể. Người ấy sẽ là ngọn nguồn sáng tạo, là cảm hứng, là người đứng mũi chịu sào khi Italia cần những tình huống xoay chuyển cục diện trên sân. Và có vẻ như Mancini chưa tìm ra con người đó hoặc vai trò của kẻ dẫn dắt ấy vẫn chưa đủ nổi trội để khách quan có thể nhận thấy anh ta chính là diện mạo của Azzurri hôm nay và nuôi dưỡng niềm tin màu thiên thanh vào chính diện mạo đó.
Có hai cái tên đang khiến nhiều người đổ dồn sự chú ý và chờ đợi màn trình diễn của họ để đánh giá xem họ đã ở tầm vóc linh hồn của đội bóng hay chưa. Người thứ nhất là Barella, một tiền vệ đa năng có thể chơi ở cả 3 vị trí: số 6, số 8 và số 10. Cầu thủ 24 tuổi của Inter có một sức sáng tạo rất đáng nể. Người thứ hai là Berardi, viên ngọc sáng mà Mancini đã phát hiện ra cho Azzurri thời gian qua. Nếu nói về khả năng sáng tạo, kỹ thuật cá nhân và năng lực tấn công, Berardi có thể là số 1 của bóng đá Italia hiện nay.
Khi mà Azzurri có một “trái tim” khoẻ mạnh, rất ổn định nhịp đập là Jorginho rồi, họ rất cần một “tâm hồn” thực sự ở khâu tổ chức tấn công. Mancini chủ trương chấp nhận rủi ro để tăng cường áp lực lên phần sân đối phương hơn và do đó, ông rất cần nhiệm vụ tổ chức tấn công phải tỏ ra hiệu quả. Barella và Berardi, ai sẽ là cá nhân đáng mong đợi ấy? Ai sẽ là người kế tục những biểu tượng lẫy lừng của người Ý, kéo dài từ thời kỳ Roberto Baggio, xuyên qua thời kỳ Del Piero và Totti và tưởng như đã thất truyền ở giai đoạn đen tối của vòng loại World Cup 2018 đây? Có lẽ, Berardi xứng đáng hơn cả vì tố chất chơi bóng của cầu thủ Sassuolo phù hợp hơn, khi tấn công với anh chính là lẽ sống.
Trong một tập thể mà sau lưng Berardi là một Jorginho khôn khéo, một Verratti đẳng cấp (rất tiếc là Verratti chưa ra sân được ở trận này), một Locatelli và Barella đa năng, Berardi đã có một nền tảng hậu thuẫn quá mạnh để vùng vẫy. Anh phải chứng minh rằng việc mình “phế bỏ” được vai trò của Bernardeschi đến từ chính bản lĩnh, khả năng chứ không phải chỉ là may mắn đơn thuần. Xét về tư duy và sáng tạo, rõ ràng Berardi vượt trội Bernardeschi và chính EURO này sẽ là bệ phóng để anh trở thành một rường cột lớn của Azzurri trong chặng đường còn quan trọng hơn sau này: Trở lại với vinh quang World Cup.
Nhiệm vụ của Berardi nặng nề vô cùng, và nó cũng rủi ro không kém gì triết lý bóng đá mới mẻ mà Mancini áp dụng cho Italia. Ở trong giai đoạn Azzurri đi tìm lại vinh quang đã mất, nếu Berardi không minh chứng được khả năng dẫn dắt của anh, rất có thể Mancini sẽ phải đi tìm đáp án khác ở sau EURO kỳ này. Và vẫn có những người trẻ “dự bị” đang đón chờ cơ hội ấy, như Orsolini của Bologna hay Pellegrini của Monaco chẳng hạn.
Ở Roma đêm nay, và hai đêm kế tiếp nữa mà Italia sẽ chơi vòng bảng, Berardi phải đi tìm được vinh quang cho mình. Và dưới sự chứng kiến của những đôi mắt tifosi khát khao được thấy lại những vàng son xưa cũ, Berardi có thể nào cho họ thấy lại được nguồn cảm hứng mà những Baggio, Del Piero, Totti đã thắp lên cho họ ngày nào?
Hà Quang Minh