Tuyển Việt Nam có chiến thắng trước Lào tuy nhiên trận đấu để lại nhiều nỗi lo về mặt chiến thuật và phong độ đội hình dưới thời huấn luyện viên Kim Sang-sik. Mặc dù được đánh giá cao hơn rõ rệt, đội bóng vẫn trải qua 90 phút thi đấu không thật sự thuyết phục khi hiệp một diễn ra đầy bế tắc, thiếu nhịp điệu và không tạo ra áp lực đủ lớn lên đối thủ. Sự chậm chạp trong cách triển khai bóng cùng những pha xử lý hỏng của các cầu thủ quan trọng khiến thế trận tấn công trở nên ì ạch.

Tuyển Việt Nam thi đấu với Lào
Trong 45 phút đầu tiên, dù kiểm soát bóng tốt, tuyển Việt Nam thiếu ý tưởng rõ ràng trong từng pha phối hợp. Các pha xử lý lỗi của Hoàng Đức, Quang Hải và sự vô duyên của Tiến Linh làm cho các đợt tấn công mất đi sự sắc nét cần thiết. Đối thủ chủ động phòng ngự sâu khiến đội tuyển lâm vào tình cảnh khó khăn, giống như những trận đấu trước đó khi phải đối đầu với hàng phòng ngự kín kẽ.
Khả năng kết nối giữa tuyến giữa và tuyến trên – yếu tố được kỳ vọng cải thiện dưới thời HLV Kim Sang-sik – tiếp tục thể hiện sự thất thường. Những đường chuyền an toàn, tốc độ chuyển trạng thái chậm và lối chơi thiếu điểm nhấn khiến tuyển Việt Nam không đủ sức phá vỡ hệ thống phòng ngự của Lào dù có lợi thế về trình độ. Điều này cho thấy sự cần thiết trong việc nâng cao sự sáng tạo và hiệu quả ở khu vực trung tuyến.
Điểm sáng hiếm hoi đến từ Xuân Son, tiền đạo nhập tịch vừa trở lại sau khoảng thời gian dài vắng mặt. Anh đã ghi bàn mở tỷ số từ chấm phạt đền cũng như thể hiện vai trò quan trọng trong việc giữ bóng, tạo đột biến và mở ra cơ hội cho Tuấn Hải ghi bàn ấn định chiến thắng. Sự xuất hiện của Xuân Son mang lại nguồn cảm hứng mới và giúp đội tuyển vượt qua giai đoạn bế tắc.
Tuy nhiên, điểm tích cực trên không thể che mờ thực trạng đáng báo động về cấu trúc chiến thuật của tuyển Việt Nam, đặc biệt là trong hiệp hai. Quyết định chuyển sang sơ đồ 4-2-4 của HLV Kim Sang-sik được xem như một canh bạc đầy rủi ro thay vì bước đi nhằm kiểm soát trận đấu hiệu quả hơn. Việc chỉ còn hai tiền vệ trung tâm khiến tuyến giữa yếu đi rõ rệt và mất quyền kiểm soát bóng.
Khoảng thời gian cuối trận chứng kiến tuyển Lào có những pha áp sát nguy hiểm liên tiếp về phía khung thành đội nhà – một kịch bản gây lo ngại nếu xét đến đẳng cấp chênh lệch giữa hai bên. Nếu thay đối thủ là những đội mạnh hơn như Thái Lan hay Indonesia, khoảng trống mà tuyển Việt Nam bỏ lại chắc chắn sẽ bị khai thác triệt để và trả giá đắt.
Chiến thắng giúp tuyển Việt Nam duy trì hy vọng tiến xa nhưng chưa đủ đảm bảo sự yên tâm cho người hâm mộ. Việc quá phụ thuộc vào những khoảnh khắc tỏa sáng cá nhân, đặc biệt là từ Xuân Son, đang dần trở thành thói quen nguy hiểm. Lối chơi dựa nhiều vào sự xuất thần của một vài ngôi sao có thể mang lại kết quả trước những đối thủ yếu như Lào nhưng khó lòng trở thành lời giải cho mục tiêu phát triển lâu dài.
Đợt tập trung sắp tới vào tháng 3/2026 đặt ra yêu cầu đổi mới mạnh mẽ cho tuyển Việt Nam. HLV Kim Sang-sik cần chủ động tích hợp các cầu thủ trẻ từ lứa U23 cùng những nhân tố mới nhằm làm mới đội hình thay vì tiếp tục dựa vào những điều chỉnh chiến thuật mạo hiểm hay chờ đợi sự bùng nổ cá nhân. Sự đa dạng về nhân sự và bản lĩnh thi đấu là điều kiện tiên quyết để đội bóng phát huy tối đa tiềm năng.
Người hâm mộ đang kỳ vọng một tuyển Việt Nam bản lĩnh hơn, mạch lạc trong vận hành và thuyết phục trong từng trận đấu. Thay vì những màn trình diễn chỉ đem lại nỗi lo, đội bóng cần hướng tới lối chơi ổn định và rõ ràng để làm nên khác biệt ngay cả trước các đối thủ không quá mạnh như Lào.