Nga vừa giới thiệu Su-57M1, phiên bản nâng cấp của tiêm kích tàng hình thế hệ thứ năm Su-57, nổi bật với tốc độ hành trình siêu thanh Mach 1.6 và hệ thống vũ khí hiện đại. Được tích hợp động cơ AL-51F mạnh mẽ, trí tuệ nhân tạo tiên tiến cùng thiết kế khí động học tối ưu, Su-57M1 hứa hẹn tái định hình cuộc cạnh tranh trên bầu trời toàn cầu trong thập kỷ tới. Với khả năng vượt trội so với các đối thủ như F-22 Raptor và F-35 Lightning II, mẫu máy bay này được kỳ vọng sẽ làm thay đổi hoàn toàn cục diện không chiến, trở thành biểu tượng sức mạnh mới của Không quân Nga.
Trong bối cảnh chạy đua công nghệ quân sự ngày càng quyết liệt, Su-57M1 mở ra một bước tiến quan trọng trên hành trình phát triển thế hệ máy bay chiến đấu tiếp theo của Nga. Dự kiến chính thức phục vụ Lực lượng Không quân Vũ trụ Nga vào cuối năm 2026, phiên bản này không chỉ cải thiện đáng kể hiệu năng bay mà còn tích hợp nhiều tính năng công nghệ cao như trí tuệ nhân tạo hỗ trợ phi công, động cơ thế hệ mới và cấu trúc khí động học giúp tối ưu hóa tàng hình cũng như khả năng cơ động.
Nhiều nguồn tin quốc tế đánh giá Su-57M1 là “vua của bầu trời” nhờ sự kết hợp hài hòa giữa khả năng tàng hình, tốc độ và linh hoạt chiến đấu vượt trội so với các mẫu tiêm kích hàng đầu hiện nay. Đây là minh chứng cho sự chủ động công nghệ và tham vọng nâng cao vị thế quân sự của Nga trên trường quốc tế.

Động cơ AL-51F1
Trái tim của Su-57M1 chính là động cơ AL-51F (còn gọi là Izdeliye 30), sản phẩm phát triển bởi NPO Saturn sau hơn 40 năm chờ đợi một mẫu động cơ hoàn toàn mới dành cho tiêm kích Nga. Động cơ này cung cấp lực đẩy khô lên đến 11 tấn và có thể tăng lên 17 tấn khi sử dụng đốt sau, nâng cao khoảng 20% tỷ lệ lực đẩy trên trọng lượng so với phiên bản tiền nhiệm. Nhờ đó, Su-57M1 đạt được tốc độ hành trình siêu thanh Mach 1,6 mà không cần kích hoạt đốt sau liên tục, giúp tiết kiệm nhiên liệu khoảng 15% và mở rộng phạm vi hoạt động lên tới 3.500 km ở chế độ dưới âm.
Thiết kế vòi phun răng cưa cùng các cánh dẫn hướng sử dụng vật liệu composite sợi thủy tinh góp phần giảm thiểu dấu vết hồng ngoại và radar, tăng cường khả năng tàng hình của máy bay. So sánh với động cơ trang bị trên tiêm kích Trung Quốc J-20, AL-51F có lực đẩy vượt trội hơn hẳn, cho phép Su-57M1 duy trì tốc độ trên Mach 2 mà không ảnh hưởng nhiều đến hiệu quả vận hành. Thử nghiệm thêm vòi phun ‘phẳng’ không đối xứng dự kiến hoàn thành vào cuối năm 2024 sẽ tiếp tục giảm dấu vết nhiệt mà không cần can thiệp lớn vào cấu trúc thân máy bay.

Mũ phi công của tiêm kích Su-57M1
Một điểm sáng khác của Su-57M1 là sự tích hợp sâu rộng trí tuệ nhân tạo (AI) trong hệ thống điện tử hàng không. AI tự động hóa nhiều quy trình phức tạp như kiểm tra hệ thống chỉ bằng một nút nhấn, rút ngắn thời gian chuẩn bị từ vài phút xuống chỉ còn vài giây. Trí tuệ nhân tạo còn hỗ trợ điều hướng chính xác, nhận dạng mục tiêu nhanh chóng và chẩn đoán lỗi ngay lập tức giúp phi công tập trung hơn vào các quyết định chiến thuật quan trọng trên trận địa.
Hệ thống mũ bay được cải tiến sẽ hiển thị thông tin bay và mục tiêu trực tiếp trên kính chiếu gần tương tự như F-35 nhưng được tăng cường bởi mạng lưới 5 radar AESA phân bố đều quanh thân máy bay để cung cấp tầm nhìn toàn cảnh 360 độ. Radar N036 Byelka nâng cấp có khả năng phát hiện mục tiêu trên không ở cự ly lên đến 400 km, đồng thời theo dõi cùng lúc 60 mục tiêu và tấn công đồng thời đến 8 mục tiêu riêng biệt.

Su-57 Nga
Ngoài ra, một số nguồn tin hé lộ khả năng trang bị radar ROFAR (radio-optical phased array) giúp tăng khả năng chống nhiễu điện tử đáng kể. Trong khi F-35 chú trọng vào chia sẻ dữ liệu mạng để đạt ưu thế chiến tranh điện tử đa phương tiện thì Su-57M1 lại đặt trọng tâm mạnh vào AI hỗ trợ chiến đấu cận chiến nhằm tăng cường hiệu quả tác chiến độc lập cũng như phối hợp nhóm nhỏ.
Về mặt thiết kế khí động học và tàng hình, thân máy bay của Su-57M1 được mở rộng nhẹ với chiều dài đạt 14,8 mét cùng sải cánh gần 9,8 mét cho lực nâng tối ưu và ổn định ở tốc độ siêu thanh. Điều này giúp giảm đáng kể sự phụ thuộc vào việc bật đốt sau khi bay so với các loại tiêm kích đa nhiệm hàng đầu như Eurofighter Typhoon hay Rafale.

Su-57M Nga
Vỏ ngoài sử dụng vật liệu composite gồm polymer kết hợp sợi thủy tinh và lõi tổ ong nhôm giúp giảm diện tích phản xạ radar (RCS) xuống mức khoảng 0,1 m² nhìn từ phía trước — thấp hơn so với phiên bản gốc nhưng vẫn cao hơn rất nhiều so với con số cực nhỏ của F-22 Mỹ (0,0001 m²). Khoang chứa vũ khí nội bộ dài 4,4 mét và rộng gần một mét vẫn giữ nguyên để đảm bảo tính tàng hình khi mang theo tải trọng lớn.

Tên lửa ‘Izdeliye 810’ trên Su-57M1
Hệ thống chiến tranh điện tử L402 Himalayas được trang bị đầy đủ chức năng cảnh báo radar, cảnh báo tên lửa cùng các biện pháp nhiễu chủ động kết hợp cảm biến hồng ngoại tiên tiến 101KS Atoll có thể phát hiện tín hiệu thụ động ở khoảng cách lên tới 100 km giúp tăng khả năng sống sót trên chiến trường đông địch.

Su-57 Nga
Thiết kế tổng thể ưu tiên sự linh hoạt để phù hợp với nhiều loại môi trường chiến đấu khác nhau tại khu vực Nga thay vì theo đuổi triết lý “tàng hình tuyệt đối” như các mẫu máy bay Mỹ. Điều này mang lại lợi thế lớn về đa nhiệm cũng như khả năng thích ứng nhanh chóng trong chiến trường thực tế.
Về trang bị vũ khí, Su-57M1 sở hữu khoang chứa nội bộ cho phép mang theo bốn tên lửa K-77M với tầm bắn lên đến 200 km hoặc tên lửa tầm ngắn R-74M cùng bom dẫn đường KAB có khối lượng từ 250 đến 500 kg và tên lửa Kh-38 chuyên dùng chống mục tiêu mặt đất.

Tên lửa ‘Izdeliye 810’ trên Su-57M1
Điểm treo ngoài có khả năng chịu tải tối đa lên đến hơn 7.400 kg cho phép mang thêm các loại vũ khí hạng nặng như tên lửa siêu thanh Kinzhal với tốc độ đạt Mach 10 và tầm xa khoảng 2.000 km. Đáng chú ý còn có phiên bản thu nhỏ của tên lửa R-37M gọi là “Izdeliye 810” – loại tên lửa có tầm bắn xa nhất trong nhóm chiến đấu không đối không hiện nay – chuyên nhắm vào các mục tiêu hỗ trợ như máy bay tiếp dầu hay AWACS.

Tên lửa ‘Izdeliye 810’ trên Su-57M1
Ngoài ra còn xuất hiện tin đồn về việc tích hợp tên lửa siêu thanh R-97 (Izdeliye 180) có vận tốc gần 10.000 km/h cùng tầm bắn khoảng 450 km phù hợp để chứa bên trong khoang nội bộ bảo đảm tính bí mật trong tác chiến bất ngờ. Máy bay cũng hỗ trợ kết nối mạng điều khiển UAV “tay sai” như S-70 Okhotnik – loại UAV tàng hình sử dụng chung lớp phủ vật liệu và động cơ AL-51F nhằm phối hợp tác chiến hiệu quả từ xa.

Tên lửa ‘Izdeliye 810’ trên Su-57M1
Kiến trúc mở của máy bay cho phép dễ dàng nâng cấp trong tương lai mà không phải thiết kế lại toàn bộ khung thân hay hệ thống điện tử phức tạp giúp giảm chi phí vận hành đáng kể – khoảng xấp xỉ 50 triệu USD mỗi chiếc thấp hơn nhiều so với mức giá khoảng 110 triệu USD từng được ghi nhận ở F-35 Mỹ.
Quá trình sản xuất dự kiến bắt đầu từ đầu năm 2026 tại nhà máy Komsomolsk-on-Amur với mục tiêu trang bị ít nhất một phần ba số lượng phi đội hiện tại của Không quân Nga. Các thị trường xuất khẩu tiềm năng bao gồm những quốc gia như Algeria, Ấn Độ hay Triều Tiên đang tìm kiếm những giải pháp tiêm kích hiện đại cao cấp.

Su-57M Nga
So sánh với các đối thủ như F-22 đã ngừng sản xuất từ năm 2011 chỉ với lượng hạn chế là khoảng gần hai trăm chiếc hay dòng F35 đang chiếm lĩnh thị trường nhưng thiên về ưu thế chiến tranh mạng thì Su-57M1 nổi bật nhờ khả năng cơ động đặc biệt sau tình trạng stall cùng kỹ thuật tấn công bất ngờ độc đáo có thể làm xoay chuyển cán cân quyền lực trên không.

Su-57M Nga
Nhiều chuyên gia phương Tây coi đây là mối nguy hiểm mới đối với ưu thế kiểm soát bầu trời toàn cầu trong khi Moscow tuyên bố đây là bước nhảy vọt mang tính cách mạng đánh dấu khả năng tự chủ công nghệ quốc phòng ngày càng hoàn thiện của nước này. Với những ưu điểm vượt trội về tốc độ Mach 1.6 cùng hệ thống vũ khí đa dạng ‘khủng’, mẫu tiêm kích này chắc chắn sẽ đóng vai trò then chốt trong việc định hình xu hướng phát triển hàng không quân sự hiện đại tương lai.