DNA Quỷ Đỏ, đây là cụm từ rất quen thuộc và thường được báo giới sử dụng trong các bài viết về Man Utd. Thế nhưng bạn đã bao giờ tự hỏi nó có nghĩa là gì hay chưa? Và liệu Man Utd có thể thành công nếu tiếp tục đi trên con đường mà HLV Ole Gunnar Solskjaer đã chọn?
Theo nghĩa rộng nhất có thể, thì “DNA Quỷ Đỏ” có thể dùng để chỉ tất cả mọi điều liên quan tới thứ bóng đá tấn công trực diện, ào ạt như sóng vỗ mà Man Utd luôn hướng đến.
Kể từ khi được chọn mặt gửi vàng, huấn luyện viên Ole Gunnar Solskjaer đã luôn nhắc đến việc phải mang hình ảnh về một Man Utd sẵn sàng nghiền nát mọi đối thủ trở lại.
Đây không chỉ là cách để ông giành lấy sự ủng hộ từ người hâm mộ, mà với việc từng là một phần trong lịch sử huy hoàng của Quỷ Đỏ dưới thời Sir Alex Ferguson, Solskjaer thực sự tin vào thứ gọi là “dòng máu quỷ”. Đã có những dấu hiệu cho thấy Man Utd của Solskjaer đang từng bước hướng tới lý tưởng này, thế nhưng cho đến giờ, có lẽ họ vẫn chưa đủ thực lực để “nhuộm đỏ trời Âu”.
Một trong những khó khăn mà Solskjaer phải đối mặt, đấy là cân bằng giữa những gì mình muốn và những gì cần phải làm để hòa nhịp với hơi thở chiến thuật đương đại. Vài năm trở lại đây có một xu thế vô cùng rõ ràng, đấy là các huấn luyện viên tại Ngoại Hạng Anh rất thích việc lên những kế hoạch tác chiến phức tạp, vẹn toàn.
Những phương án chiến thuật, những kế hoạch B, tất cả được chuẩn bị chi tiết, tỉ mỉ, và việc của các cầu thủ là bám sát chỉ đạo từ cabin huấn luyện. Ở chiều ngược lại, Solskjaer thiên về chủ nghĩa cá nhân nhiều hơn. Ông muốn các ngôi sao trong đội hình phải sử dụng những tố chất ưu việt của bản thân để giải quyết vấn đề và tạo ra sự khác biệt.
Đó là lý do tại sao Man Utd thường gặp khó trước những đội bóng chơi phòng ngự theo kiểu đổ bê tông, trong khi những Liverpool hay Man City lại thường làm tốt hơn nhờ việc dùng các mảng miếng chiến thuật để từng bước bóc tách các lớp phòng ngự của đối thủ.
Thế nhưng cũng chính chủ nghĩa cá nhân, tình yêu với lối chơi tấn công trực diện cũng là lý do giúp Man Utd luôn cực kỳ bùng nổ trước những đối thủ kiểu như Leeds United. Nhìn vào những gì Man Utd đã thể hiện trong chiến thắng 5-1 trước đại kình địch, rất nhiều điều làm chúng ta liên tưởng tới binh đoàn Quỷ Đỏ của Sir Alex năm nào:
Những đường chuyền vô cùng trực diện thay vì bao hàm quá nhiều toan tính chiến thuật, uy lực trong những cú sút và cả sự tự tin tràn trề nơi các cầu thủ tấn công nữa. Cách các chàng trai Man Utd thi đấu trong màn so tài cùng Leeds United, nó mang dáng dấp của những Wayne Rooney, Robin van Persie, Ruud van Nistelrooy, Andy Cole hay chính bản thân Solskjaer.
Đương nhiên là họ đã mang đến cho người xem sự bùng nổ về mặt cảm xúc, nhưng rất có thể những trận đấu kiểu này sẽ khiến cho nhiều người có những nhận thức sai lầm về sức mạnh thật sự của đội bóng áo đỏ. Nên nhớ Premier League là một cuộc đua đường dài, và trên chặng đường ấy, chẳng phải phải đội bóng nào cũng cởi mở tới mức “ngây thơ” như thầy trò Marcelo Bielsa.
Có một điều thú vị mà có lẽ ít người để ý, đấy là Man Utd hiện tại lại khá giống với Real Madrid thời Zinedine Zidane. Dấu ấn chiến thuật sẽ được nhìn thấy nhiều hơn ở mặt trận phòng ngự, trong khi nền tảng cho hỏa lực khủng khiếp của họ chính là những ngôi sao thượng thặng trên hàng công.
Với Jadon Sancho, Man Utd rõ ràng đã có một sự bổ sung lý tưởng. Dàn nhân sự hiện có của họ là rất mạnh, thế nhưng chừng ấy có lẽ vẫn là chưa đủ. Và nếu phải chỉ ra Man Utd hiện tại đang thiếu điều gì, thì đáp án có lẽ là một cầu thủ giống như Fabinho.
Thế nhưng kể cả khi Man Utd có Fabinho đi nữa, thì cũng chẳng gì có thể bảo đảm thành công sẽ đến với họ. Tuy vậy, chúng ta cũng không thể phủ nhận sức mạnh hiện tại của Quỷ Đỏ và những điều tích cực mà Solskjaer đã đem đến.
Bối cảnh chiến thuật hiện tại khác xa so với thời điểm Sir Alex còn tại vị, dẫu thế, con đường mà Ole Gunnar Solskjaer lựa chọn cho Man Utd cũng chưa chắc đã là sai. Đúng sai sai đúng, đáp án có lẽ chỉ có thời gian mới có thể trả lời được mà thôi.