Ruben Amorim đang đối mặt với một trong những thử thách lớn nhất từ khi dẫn dắt Man United: làm sao để kết hợp hài hòa giữa sức mạnh tấn công mãnh liệt và sự vững chắc trong khâu phòng ngự. Sau 10 vòng đấu đầu tiên tại Ngoại hạng Anh, đội bóng của ông đã chứng minh được khả năng ghi bàn ấn tượng với 17 pha lập công, giúp họ nằm trong nhóm năm hàng công xuất sắc nhất giải đấu. Tuy nhiên, mặt trái của lối chơi này chính là hàng thủ còn nhiều vấn đề với 16 bàn thua, con số cao nhất trong số các đội thuộc nửa trên bảng xếp hạng. Lối chơi rực lửa trên mặt trận tấn công nhưng đồng thời dễ bị tổn thương bởi các pha phản công nhanh khiến cho bài toán chiến thuật này trở nên nan giải hơn bao giờ hết.
Với sơ đồ chiến thuật 3-4-2-1 mà Ruben Amorim áp dụng, Man United thể hiện rõ sự linh hoạt trong cách triển khai bóng và tốc độ chuyển đổi trạng thái nhạy bén. Dẫu vậy, hệ thống phòng ngự ba hậu vệ vẫn thường xuyên bị kéo giãn do hai wing-back thường xuyên dâng cao hỗ trợ tấn công. Ví dụ điển hình là trận hòa 2-2 trước Nottingham Forest, khi đối thủ tung ra tới 17 cú sút, phơi bày những lỗ hổng chưa được khắc phục nơi hàng thủ. Không giấu nổi sự lo lắng, chính vị huấn luyện viên người Bồ Đào Nha cũng thừa nhận rằng “Đội bóng mạnh nhất là đội không để thủng lưới nhiều. Chúng tôi không thể tiếp tục như hiện tại.” 
Ruben Amorim trong buổi tập cùng Man United
Để phần nào cải thiện tình hình, Ruben Amorim đã yêu cầu thủ môn Senne Lammens ưu tiên những pha phát bóng dài nhằm tạo điều kiện cho đội hình dâng cao thu hẹp khoảng cách giữa các tuyến. Phương pháp này giúp Man United kiểm soát bóng hai hiệu quả hơn và hạn chế nguy cơ mất bóng ở phần sân nhà, đồng thời duy trì nhịp điệu tấn công nhanh. Tuy nhiên, cách tiếp cận này lại gây khó khăn khi gặp phải những đối thủ chủ động lùi sâu phòng ngự, vốn làm giảm đáng kể sức mạnh phản công vốn là điểm mạnh của đội.
Trên khía cạnh phòng ngự, Ruben Amorim đang thử nghiệm các biến thể chiến thuật linh hoạt nhằm thích ứng với từng tình huống trên sân. Ông sử dụng phương án pressing theo sơ đồ 4-3-3 khi đội dâng cao tìm kiếm bàn thắng, đồng thời chuyển về hình mẫu phòng ngự thiên về số đông hơn với đội hình 5-4-1 khi cần bảo vệ lợi thế hoặc chống đỡ trước sức ép từ đối phương. Tuy nhiên, sơ đồ này lại để lại khoảng trống ở khu vực cánh đặc biệt là phía cột xa của vòng cấm địa – điểm yếu mà các đối thủ như Nottingham hay Brighton đã khai thác triệt để để tạo ra những tình huống nguy hiểm.
Câu hỏi then chốt đặt ra lúc này là liệu Man United có thể duy trì phong độ tấn công mạnh mẽ mà vẫn giảm thiểu số lượng bàn thua phải nhận? Ruben Amorim đứng trước lựa chọn giữa việc tiếp tục áp dụng lối chơi trực diện với khối phòng ngự 5-4-1 nhằm gia cố sự chắc chắn hoặc điều chỉnh sang kiểm soát bóng nhiều hơn để đối phó các đối thủ chơi tử thủ. Khả năng cân bằng hài hòa giữa sức tấn công nhiệt huyết và sự an toàn nơi hàng phòng ngự chính là chìa khóa giúp Man United vượt qua giai đoạn thử thách cam go hiện tại.
Chặng đường phía trước sẽ là bài kiểm tra quan trọng dành cho tài năng chiến thuật của Ruben Amorim. Nếu ông thành công trong việc tìm ra điểm cân bằng hợp lý giữa hai yếu tố then chốt này, Man United không chỉ đơn thuần là một hiện tượng bất ngờ mà hoàn toàn có thể khẳng định mình như một thế lực đáng gờm tại Ngoại hạng Anh mùa giải năm nay.