Paul Pogba, cái tên gắn liền với những pha bóng kỹ thuật điêu luyện và những bản hợp đồng đình đám, giờ đây lại khiến người ta xúc động với giọt nước mắt của sự trở lại. Sau án phạt doping, anh gia nhập Monaco, khép lại một chương đầy sóng gió trong sự nghiệp lẫy lừng của mình.
Pogba trở lại Monaco: Giọt nước mắt của sự tái sinh
Hình ảnh Pogba cúi đầu, nước mắt lưng tròng khi ký hợp đồng với Monaco đã lan truyền khắp thế giới. Đó không phải là sự kiêu hãnh thường thấy ở Old Trafford hay Allianz Stadium, mà là sự xúc động nghẹn ngào của một cầu thủ đã trải qua quá nhiều khó khăn. Đối với nhiều người, đây có thể là dấu chấm hết cho một ngôi sao đã hết thời. Nhưng với Pogba, đây lại là sự tái sinh, một “la renaissance” như anh đã thốt lên, đánh dấu sự trở lại đầy mạnh mẽ.
Tuổi 32, Pogba lần đầu tiên khoác áo một câu lạc bộ Pháp ở cấp độ chuyên nghiệp. Trước đó, dù đã từng chơi cho Le Havre, Manchester United, Juventus, anh chỉ đại diện cho nước Pháp trong màu áo đội tuyển quốc gia. Giờ đây, anh trở về, tìm kiếm hơi ấm của quê hương, nơi anh đã cùng đội tuyển Pháp chinh phục World Cup 2018.
Con đường sự nghiệp của Pogba chưa bao giờ trải đầy hoa hồng. Từ vụ chuyển nhượng kỷ lục 89 triệu bảng đến Old Trafford, những mâu thuẫn với ban huấn luyện, rồi những nghi ngờ và hy vọng, anh đã trải qua biết bao thăng trầm. Nhưng không ai có thể ngờ rằng, anh lại phải đối mặt với án phạt bốn năm bị cấm thi đấu vì doping.
Khi nghe tin án phạt được giảm xuống còn 18 tháng, Pogba đang chuẩn bị đi dự công chiếu phim. Anh kể lại khoảnh khắc đó: “Tôi im lặng. Mọi người xung quanh vui mừng, còn tôi chỉ biết câm lặng. Niềm vui nhanh chóng biến thành quyết tâm. Chúng tôi đã đi qua địa ngục. Tôi phải trở lại.” Những lời nói ấy như một lời thề, một sự cam kết mạnh mẽ với đam mê của mình.
Nhiều người cho rằng anh đã quá tuổi để cứu vãn sự nghiệp. Nhưng với một cầu thủ từng chạm đến đỉnh cao, việc trở lại không chỉ đơn giản là ra sân thi đấu, mà còn là giành lại chính mình. Monaco đã dang tay đón nhận Pogba, một sự lựa chọn đầy ý nghĩa trong một mùa hè chuyển nhượng đầy biến động.
Monaco, đội bóng vừa cán đích thứ ba Ligue 1, đã đón thêm Ansu Fati, một tài năng trẻ đang tìm kiếm lại chính mình. Trong bối cảnh đó, Pogba như một vết sẹo đẹp, một minh chứng cho thấy bóng đá không chỉ có vinh quang mà còn cả những vực sâu.
Tại sân vận động Louis II, trước biển Địa Trung Hải, Pogba lau nước mắt, thầm thì: “Cảm ơn vì đã tin tưởng.” Ba, bốn năm qua, anh đã phải vật lộn với chấn thương, với chính mình và cả sự nghi ngờ của thế giới. Giờ đây, anh mong chờ một khởi đầu mới, một cơ hội để trở lại đội tuyển Pháp tại World Cup 2026.
Liệu anh có đủ sức? Câu trả lời vẫn còn bỏ ngỏ. Nhưng ánh mắt đỏ hoe của Pogba vẫn ánh lên khát khao nguyên sơ, khát khao cháy bỏng của một đứa trẻ chưa bao giờ thôi yêu bóng đá. Những cú xoay người điệu nghệ, những đường chuyền tinh tế đã làm say mê biết bao người hâm mộ.
Sự nghiệp của Pogba như một cuốn sách cũ được mở lại. Có người chỉ nhìn thấy những scandal, án phạt doping, những ồn ào với truyền thông. Nhưng đằng sau đó, vẫn là một Paul Pogba đã mang chiếc cúp vàng World Cup về Paris. Vẫn là một Paul Pogba cúi đầu khóc vì thứ mình yêu thương nhất suýt chút nữa đã vuột khỏi tay. Chính khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc Pogba khóc trên giấy hợp đồng với Monaco, đã làm dịu đi sự khắc nghiệt của môn thể thao vua, khiến nó trở nên gần gũi và xúc động hơn bao giờ hết.