Trent Alexander-Arnold đã trải qua một ngày đầy thử thách khi trở lại sân Anfield trong màu áo Real Madrid. Buổi tối mà Liverpool chiến thắng với tỷ số 1-0 nhờ pha ghi bàn của Alexis Mac Allister không chỉ đánh dấu chiến tích quan trọng cho đội chủ nhà mà còn là thời điểm khó khăn với hậu vệ người Anh. Khi được huấn luyện viên Xabi Alonso tung vào sân ở phút 80, Alexander-Arnold ngay lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý khi nhận phải những tiếng huýt sáo và la ó từ khán giả – những người từng xem anh như là biểu tượng của thành phố cảng.
Anfield hôm nay không còn là “nhà” với Trent Alexander-Arnold.

Anfield hôm nay không còn là nhà với Trent Alexander-Arnold
Sau trận đấu, huấn luyện viên Xabi Alonso bày tỏ sự hiểu biết trước phản ứng dữ dội của cổ động viên: “Phản ứng của khán giả là điều có thể hiểu được. Nhưng Trent rất chuyên nghiệp, rất mạnh mẽ. Cậu ấy đã sẵn sàng cho khoảnh khắc này.” Trong khi đó, huấn luyện viên Arne Slot cũng nhấn mạnh rằng không khí sôi động và cuồng nhiệt ở Anfield là một phần không thể thiếu của bóng đá đỉnh cao: “CĐV Liverpool đã cháy hết mình từ đầu đến cuối. Sự trở lại của Trent không làm thay đổi điều đó.”
Chuyển sang Real Madrid sau khi hết hợp đồng vào mùa hè vừa qua, Trent Alexander-Arnold đã khiến người hâm mộ Liverpool tức giận và cảm thấy bị phản bội. Dù từng đóng góp nhiều cho đội bóng với 354 lần ra sân cùng hai chức vô địch Ngoại hạng Anh và một lần đăng quang Champions League, anh vẫn bị gán mác “kẻ phản bội”. Trước trận đấu, bức tranh tường tưởng nhớ anh gần sân Anfield cũng bị xịt sơn chữ “rat” – biểu tượng cho sự tổn thương trong mối quan hệ giữa cầu thủ và CĐV.
Sau trận đấu, HLV Arne Slot dành lời an ủi nhẹ nhàng cho cậu học trò cũ: “Tôi không nhớ chính xác mình đã nói gì, nhưng tôi luôn dành cho Trent một cái ôm. Vì cậu ấy không chỉ là một cầu thủ đặc biệt mà còn là con người tốt.”
Mặc dù sân Anfield vẫn tràn ngập ánh sáng và vang vọng ca khúc truyền thống “You’ll Never Walk Alone”, đối với Trent Alexander-Arnold, đây lại là giai điệu mang đến cảm giác cô đơn sâu sắc. Có lẽ chẳng nơi nào trên thế giới này khiến người ta cảm thấy lạc lõng hơn chính nơi từng gọi là “ngôi nhà” của mình.