Bóng đá đã tìm lại những thứ mình thuộc về mình sau một năm chìm đắm vào thế giới kỹ thuật số.
Phút 63 trên SVĐ Wembley, Luke Thomas, một tài năng trẻ tới từ học viện tại Syston và chỉ mới 19 tuổi, cướp được bóng từ đường chuyển lỏng lẻo của đối phương rồi chuyền cho Youri Tielemans. Trước mặt tiền vệ người Bỉ là một khoảng xanh mênh mông đến bất ngờ.
Tielemans là một trong những tiền vệ đẳng cấp nhất của Leicester City. Một giờ đầu tiên của trận chung kết FA Cup, anh tạo nên dấu ấn với lối chơi chặt chẽ và phòng ngự thông minh.
Leicester vẫn chưa có pha dứt điểm nào trúng đích trước đó. Nhưng lối chơi dựa vào phản công nhanh từ những pha chuyền bóng dài luôn là mối nguy hiểm thường trực cho hàng thủ của Chelsea. Chính Tielemans đã thực hiện bốn quả tạt nguy hiểm từ bên cánh trái khiến hàng thủ ba người của The Blues bối rối.
Trận chung kết FA Cup có lịch sử riêng của mình với những bàn thắng vĩ đại đã ghi vào sử sách. Sân Wembley cũng không phải ngoại lệ. Nơi đây có những tấm lưới căng tràn như lời thúc giục quả bóng đi vào góc thiêng liêng đó.
Wembley lúc đó thật rộng lớn. Khoảng không rộng mở sau khung thành mời gọi những cú sút xa. Tielemans thấy mình được ra hiệu về phía đó. Nơi BHL Leicester bắt đầu xuất hiện dấu hiệu căng thẳng. Cầu thủ người Bỉ bước thêm vài bước rồi nhìn lên.
Thời điểm đó, trận chung kết FA là một trận đấu chặt chẽ nhưng thừa sức hấp dẫn. Nó được trao một bước ngoặt để đời tạo ra sự tất cả năng lượng đáng ngạc nhiên sắp toả ra từ khán đài.
Đây là câu chuyện khác ở Wembley. Mười bốn tháng kể từ khi dịch bệnh xuất hiện, những đám đông robot với những tiếng la hét được thiết lập với nhiều mức độ cảm xúc khác nhau đã không còn nữa. Thay vào đó là một điều kỳ lạ. Một trận đấu bóng với sự xuất hiện của khán giả đã diễn ra.
Khoảnh khắc tuyệt vời bỗng chốc xuất hiện khi các cầu thủ Leicester bước ra sân. Đoạn cuối phía tây của một trong những SVĐ lớn nhất thế giới đột nhiên sống động. Những CĐV Leicester City dù đứng rải rác với nhau nhưng lại trở nên vô cùng thân thiết nhờ một làn sóng ấm áp bằng một cách vô hình nào đó đều trào dâng trong mỗi con người.
NHM luôn bao bọc đội bóng của mình. Nhưng đây lại là một điều gì khác, kiểu như một cái ôm ấm áp. Sự hoan nghênh nhiệt liệt dành cho Tielemans và Jamie Vardy khi cả hai vẫy tay, vỗ tay và uống nước trong hơi nóng được ôm ấp đó. Đôi khi, âm thanh của đám đông khiến đôi tai của bạn bị bóp nghẹt sau một năm ồn ào với những công cụ kỹ thuật số.
Chelsea chiếm quyền kiểm soát bóng trong phần lớn thời gian của hiệp một khi Leicester rơi vào thế trận phòng ngự chặt. Timo Werner vẫn xuất hiện ở các vị trí quen thuộc của anh nơi nửa đường biên, rồi đột ngột xâm nhập vòng cấm địa để nhận các đường chuyền vượt tuyến. Hết lần này đến lần khác anh bị Wesley Fofana kèm chặt như hình với bóng. Hậu vệ 20 tuổi có khả năng hiếm thực sự đã làm tuyển thủ nước Đức nhiều lần bất lực.
Fofana đã hai lần thực hiện những pha cản phá tuyệt vời trong vòng cấm. Anh là một minh chứng rõ ràng cho sự hiệu quả mà mạng lưới tuyển trạch và huấn luyện của Leicester mang lại cho đội bóng: Một trung vệ có khả năng chơi ở nhiều vị trí với đẳng cấp cao nhất.
Dù kiểm soát bóng phần lớn thời gian, Chelsea lại tỏ ra cùn mòn trong tấn công. Trong thế giới bóng đá hiện đại, hiếm có cặp hậu vệ cánh nào chậm hơn bộ đôi Marcos Alonso và César Azpilicueta. Dù cả hai đều là những người ưu tú ở các điểm khác nhưng thực sự họ đã không tạo được nhiều dấu ấn hữu hiệu trên mặt trận tấn công.
Vào nhiều thời điểm, Chelsea có tới 6 cầu thủ tấn công đẳng cấp khác nhau trên sân. Nhưng thật khó để biết họ có thể ghi bàn bằng cách nào.
Sau hiệp một, Leicester bắt đầu chủ động đẩy cao đội hình và chơi ép sân hơn. Từ vị trí tiên tiến bên trái, Thomas có đường chuyền nhanh chóng cho Tielemans. Khi tuyển thủ người Bỉ đo được sải chân cuối cùng của mình, đám đông bắt đầu phấn khích với cảm giác quen thuộc khi thời gian bắt đầu chậm lại. Một thứ năng lượng chuẩn bị trỗi dậy.
Tielemans nhìn lên và thấy Kepa Arrizabalaga ở chính giữa khung thành của anh ấy. Khoảng cách hai người lúc này còn 25 mét. Chỉ có một cách để đánh bại thủ thành người Tây Ban Nha: Một đường bóng theo đường chéo, từ phải sang trái. Bóng bay lên và khuất dần khỏi tay phải của Kepa, sau đó làm tung nóc lưới Chelsea.
Một tiếng ồn bất thường trong sân Wembley. Những tiếng ồn ào nổ ra thành một bức tường âm thanh nóng bỏng và khổng lồ khi các cầu thủ Leicester chạy đến chỗ đám đông. Đã bao giờ có bàn thắng nào trong trận chung kết Cúp quốc gia gây phấn khích hơn thế này? Thật khó để nhớ một điều nổi bật đến thế, một khoảnh khắc trong trẻo và không gian phấn khích giữa tất cả những người đang ôm nhau ăn mừng.
Điểm nhấn nổi bật vẫn chưa dừng lại ở đó. Vẫn còn thời gian cho sự can thiệp gay cấn từ VAR. Chilwell đã bị cho là việt vị đến một hoặc hai milimet (mà anh ta không có được lợi thế nào) trước khi khiến mảnh lưới của Leicester rung lên ở phút 89.
Từ trước đến nay, sự tranh cãi liệu VAR có thể đánh giá chính xác thời điểm một quả bóng được tác động vẫn luôn xảy ra. Nhưng ở tình huống này, chẳng còn ai quan tâm điều đó nữa. Bởi sự kịch tính đã khiến người hâm mộ và cầu thủ chỉ nhớ tới việc ăn mừng khoảnh khắc này cuồng nhiệt nhất có thể.
Bằng cách nào đó, Leicester nhiều lần thoát khỏi sự đe doạ từ những cơ hội nguy hiểm của Chelsea. Kasper Schmeichel lại có những tình huống cứu thua xuất thần.
Một điều gì đó đặc biệt của bóng đá đã quay trở lại, trong một trận đấu được ghi dấu bởi bàn thắng đặc biệt vẫn thường xuất hiện trong các trận chung kết.
Lược dịch từ bài viết Bravura Leicester make Wembley erupt in a huge, hot wall of sound - The Guardian.
Quang Anh