Phong độ của Pogba chính là một yếu tố cực quan trọng quyết định kết quả trận chung kết UNL. Trong vòng vây của các tiền vệ, hậu vệ TBN, Pogba đã có những pha thoát pressing tuyệt diệu, bỏ lại đối thủ quây bắt mình ở sau lưng, mở ra không gian thoáng trước mặt và tỉa những đường chuyền sắc sảo cho các đồng đội phía trên. Có thể nói, không có Pogba, Les Bleus khó có thể thắng TBN.
Đó là những gì Pogba làm trên sân. Còn trong giờ nghỉ giữa hai hiệp, anh đã thể hiện mình chính là thủ lĩnh của Les Bleus, y như những gì anh vẫn từng làm từ hồi World Cup 2018. “Chúng ta phải quyết liệt hơn nữa. Từ tuyến trên cho đến tuyến dưới. Chúng ta phải đoạt lại bóng mà tấn công. Chắc chắn chúng ta sẽ phải chạy nhiều hơn nữa, vì họ có rất nhiều cầu thủ chất lượng, và chúng ta cũng có chất lượng chẳng kém họ. Phải giữ bóng và tấn công họ. Hiệp hai phải quyết liệt hơn nữa”. Pogba đã hiệu triệu đồng đội như thế và những hiệu triệu đó đã được lắng nghe, được thực hiện và mang lại hiệu quả.
Pogba và màn động viên nổi tiếng ở World Cup 2018
Tại sao lại có một phiên bản Pogba khác hẳn như vậy ở Les Bleus so với phiên bản ở Man Utd? Ở Man Utd, Pogba vẫn chơi rất hiệu quả nhưng hiệu ứng đầu tàu lại không được anh thể hiện. Và bây giờ, khi Ronaldo đã tới Old Trafford, Pogba có lẽ sẽ không bao giờ có thể được phép thể hiện vai trò đầu tàu nữa bởi ở Man Utd, CR7 chính là một tượng đài.
Nhớ lại những gì Mourinho từng nói về Pogba hồi 2018, chúng ta sẽ sẽ thấy càng băn khoăn hơn về sự khác nhau giữa hai Pogba: một Pog-Bleus và một Pog-Man.
Có nhiều nguồn tin cho rằng, ở Man Utd, Pogba thu mình hơn so với ở ĐTQG. Trong tập thể Les Bleus, anh là người có tầm ảnh hưởng lớn, được rất nhiều các đồng đội vây quanh và suy tôn như một thủ lĩnh. Còn ở Man Utd thì không bao giờ anh có được sự ghi nhận này, kể cả khi anh từng được giao băng đội trưởng cách nay đã lâu.
Và khi tập thể Man Utd không coi Pogba như một thủ lĩnh tinh thần, người đáng trách nhất trong câu chuyện phải chính là bản thân anh. Đặc biệt, trong thời gian đeo băng đội trưởng, anh có vị thế để biến mình trở thành 1 thủ lĩnh thực sự nhưng anh đã không thể hoàn thành nhiệm vụ khó khăn này. Muốn được đồng đội suy tôn làm “anh cả”, chính cầu thủ phải thu phục được. nhân tâm. Chắc chắn, Pogba đã không thu phục được nhân tâm ở phòng thay đồ Man Utd và dần dần, anh mất hẳn vị thế vào tay Bruno Fernandes.
Tập thể Man Utd không coi Pogba là một thủ lĩnh
Khi Pogba không đóng vai thủ lĩnh được, phong độ chơi bóng trên sân của anh cũng sẽ không thăng hoa. Pogba là mẫu người ưa thể hiện và một khi anh là tâm điểm của cả đội, anh sẽ càng cố gắng thể hiện trách nhiệm làm gương của mình hơn. Do đó, tại Les Bleus, Pogba luôn có vẻ chơi bóng nhiệt thành hơn hẳn so với khi anh trở về Man Utd. Khoác áo CLB, dường như anh chỉ luôn cố gắng chơi tròn nhiệm vụ của một cầu thủ bình thường như mọi cầu thủ khác.
Solsa muốn Pogba chơi bóng như một Pog-Bleus hay không? Chắc chắn là ông muốn. Nhưng nếu để Pogba có thể trở lại vị thế đủ uy tín và thu phục nhân tâm lại từ đầu, ông sẽ phải thay đổi nhân sự Man Utd quá nhiều. Và đó là việc mà Solsa hay bất kỳ HLV nào có thể làm nổi. Thay đổi nhân sự lớn sẽ gây xáo trộn, sẽ tốn kém và vượt trên hết, khi những CR7, Fernandes đang là những cầu thủ vô cùng giá trị của quỷ đỏ, chẳng ai dại gì hi sinh họ để xây dựng cho một Pogba vốn dĩ luôn gây tranh cãi cả.
Bruno Fernandes cho thấy tố chất thủ lĩnh
Xem ra, việc Pogba ở lại Man Utd có vẻ là không còn phù hợp nữa. Đơn giản, ở một CLB mà Pogba không thể là đầu tàu, anh không thể phát huy hết năng lực của mình. Còn với CLB, việc dùng một cầu thủ có năng lực nhưng không đạt được tối đa hiệu suất từ năng lực ấy chẳng khác gì một đầu tư không mang lại nhiều lợi ích.
Vậy thì việc tăng lương cho Pogba liệu có phải là giải pháp?