Quá tiếc cho Chelsea. Họ đã chơi hay hơn Real ở Santiago Bernabeu. Nhưng Real đã chiến thắng bằng sự già “jeu” của mình, mà nói như cách nói vui ngoài xã hội là “bạc già”.
Tuchel chọn quyết sách quá hay khi chủ động chơi áp sát quyết liệt ở tốc độ cao ở Bernabeu. Đội bóng của ông trẻ hơn, giàu sức mạnh hơn và do đó, khi đẩy Real vào cuộc đấu sức, họ sẽ khiến đối phương không thể phát huy được độ sắc nét của mình. Thêm vào đó, xác định rõ điểm yếu của Real là phòng ngự biên, Chelsea liên tục khoét vào hai nách giữa trung vệ và hậu vệ để khiến hàng thủ Real liên tục rơi vào trạng thái mất cân bằng với vô số sai lầm cá nhân mà điển hình nhất là Ferland Mendy.
Với một cục diện như thế, Chelsea ghi 3 bàn sau 75 phút và nhiều người đã nghĩ đến một cuộc lội ngược dòng địa chấn. Phải thừa nhận, Real đã không để cú sụp đổ kinh hoàng ấy xảy ra bởi họ quá may mắn. Pha đẩy bóng cứu thua của Courtois chính là bước ngoặt đầu tiên của cuộc chơi. Nếu đó là bàn 4-0, chắc chắn trận đấu không thể kéo dài thành 120 phút. Bên cạnh đó, sau khi dẫn 3-0, Chelsea vẫn có những pha dứt điểm nguy hiểm mà chỉ có vận may mới giúp Real thoát thủng lưới thêm. Và bên cạnh sự may mắn ấy, Real còn có thêm 1 tố chất khác nữa để lấy vé vào bán kết: độ quái của những “con bạc già”.
“Con bạc già” Ancelotti thực sự kinh khủng. Cái cách ông ta rút Toni Kroos ra khỏi sân không khỏi khiến nhiều người ngỡ ngàng. Việc thay Casemiro bằng Rodrygo là hợp lý khi trận này Casemiro là mắt xích yếu nhất trong hàng tiền vệ của Real. Nhưng thay một Kroos đang chơi tốt lại là quyết định nhiều khi khó hiểu và mạo hiểm. Nhưng Camavinga đã là lựa chọn chuẩn xác của Ancelotti. Sức trẻ, độ xông xáo, độ lì lợm chịu va đập của cầu thủ 19 tuổi này đã là nhân tố giúp Real có được cú lội dòng. Ở pha ghi bàn đầu tiên của Rodrygo, Camavinga là người đã cùng tham gia phong toả đối phương (mà cụ thể là anh phong toả đồng hương Kante) trong một đợt tranh chấp bóng giữa sân và từ đó, Modric có bóng kiến tạo. Ở pha ghi bàn thứ hai, cũng là Camavinga cắt bóng rồi xẻ dọc biên cho Vinicius. Thực sự, Ancelotti là một bộ óc bóng đá Italia hàng hiệu. Ông hiểu, trước sức mạnh, tốc độ của các hảo thủ trẻ Chelsea, chỉ có sức trẻ mới có thể khiến Real không lộ thêm khiếm khuyết.
Nhưng Real không chỉ có một HLV Ancelotti thuộc hàng “bạc già”. Luka Modric là con bạc già đúng nghĩa khi vẩy cái má ngoài điệu nghệ, chuẩn chỉnh từng li về điểm rơi theo đà băng của Rodrygo. Kỹ thuật cá nhân chỉ là một chuyện. Cái quan trọng ở đây là kinh nghiệm chơi bóng lâu năm với cảm giác, độ thính nhạy và trí tưởng tượng siêu việt. Đó không phải là một pha kiến tạo. Đó phải là một hành vi nghệ thuật túc cầu kinh điển xứng đáng được làm mẫu cho những thế hệ cầu thủ trẻ sau này. Việc Modric là cầu thủ duy nhất chen chân được vào cuộc đua giành QBV với Messi và CR7 rõ ràng là quá chuẩn xác khi anh chơi bóng với một trình độ thượng thừa như thế. Và những cú chuyền quái thủ kiểu ấy chắc chắn chỉ có những “con bạc già” tinh ranh mới có thể tung ra ở thời khắc cần quyết định rất nhanh.
“Con bạc già” thứ ba chính là Benzema. Ở tình huống ghi bàn, nếu quan sát lại lối di chuyển của Benzema chúng ta mới thấy hết độ quái của tiền đạo 33 tuổi này. Sâu từ khoảng cách khoảng 30m, Benzema tăng tốc, chạy chéo từ hướng chếch bên trái vào trung tâm vòng cấm. Cách tăng tốc ấy khiến Rudiger buộc phải theo Benzema hết tốc độ đề phòng đối phương có không gian thuận tiện đón bóng. Và khi Rudiger đã chạy vào đà, Benzema giật lùi trở lại. Rudiger đã lố bước, không kịp phải ứng để theo kèm Benzema nữa. Trước mặt tiền đạo Pháp là khoảng trống đủ rộng để anh lao vào đón quả tạt và đánh đầu. Lối di chuyển này thực sự khó có thể có được ở những cầu thủ trẻ. Chỉ có kinh nghiệm lâu năm, bị theo kèm sát sao lâu năm và luôn phải toan tính cách thoát áp lực của hậu vệ đối phương mới tạo ra một cách di chuyển khôn khéo đến thế. Thực sự, nếu năm nay Real làm nên trò trống gì ở Champions League, họ đáng được gọi là “tiếp tục sự vĩ đại trên đôi chân Benzema”.
Marcelo vào thay Mendy cũng giúp cánh trái Real giảm tải đi rất nhiều khi trước đó Mendy phối hợp không hề tốt với Alaba. Sự già dặn của Marcelo, cùng sự già dặn của Alaba, Modric, Benzema đã tạo ra một tập thể Real cũng rất “bạc già”. Nếu là một đội bóng khác, ví dụ như PSG chẳng hạn, khi đã bị dẫn 3-0 ở phút 75, chắc chắn sẽ không còn nhiều tinh thần thi đấu cho dù tổng tỷ số đang là thua 3-4. Cơ bản, ám ảnh của 3 bàn trắng trong một trận đấu tạo ra tâm lý chán nản và vụn nát. Nhưng Real không phải đội bóng bạc nhược như PSG. Họ là đội bóng luôn phản ứng lại khi khó khăn nhất, luôn chơi cho đến cạn kiệt hi vọng cuối cùng dù nó có mong manh nhường nào. Và sau khi có bàn quân bình tổng tỷ số, họ thực sự lấy lại sự vững tin của mình. Tâm lý ấy, chắc chắn, chỉ những “bạc già” với phương châm “cờ bạc ăn nhau lúc về sáng” mới có thể có được.
Real sẽ đi tới chung kết hay vô địch Champions League, đó vẫn là một câu hỏi cần chính họ phải lý giải bởi trước mắt họ lúc này toàn hổ báo cáo chồn cả. Nhưng cho dù có đi tới đâu đi nữa thì chắc chắn họ sẽ còn tối thiểu 2 trận nữa để chúng ta được thưởng thức cái chất “bạc già” ấy của mình. Và nếu số phận run rủi để họ gặp Liverpool ở chung kết, đó sẽ là một cuộc tái đấu sinh tử cực lý thú khi Real hôm nay đã không còn một Ramos “bạc già” và phía Liverpool, Mo Salah cũng đã trở thành một “con bạc già” đúng nghĩa.