đồng hồ
Trang chủ     Serie A   /   Francesco Totti và mối lương duyên không thành với AC Milan

Francesco Totti và mối lương duyên không thành với AC Milan

Francesco Totti và AC Milan, hai biểu tượng vĩ đại của bóng đá Ý, dường như sẽ là một sự kết hợp tuyệt luân. Tuy nhiên, trên thực tế giữa đôi bên vẫn tồn tại những rào cản vô hình. Vậy những cản trở đó là gì, chúng ta hãy cùng tìm hiểu trong bài viết này qua lời kể của chính số 10 tài hoa thành Rome.

Trong toàn bộ sự nghiệp của tôi, từng có ba thời điểm mà khả năng rời Rome hiển hiện rõ ràng. Tôi sẽ kể cho bạn nghe tất cả về tất cả những sự kiện đó, với lần đầu tiên, xảy ra vào một ngày mùa hè năm 1988, khi Ariedo Braida nhấn chuông cửa nhà tôi tại đường Vetulonia.

Francesco Totti

Chuyến thăm bất ngờ được thông báo bằng một cuộc điện thoại chỉ vài tiếng trước đó, đã đặt cả gia đình tôi vào tình thế nhốn nháo. Braida, khỏi nói, là tổng giám đốc của nhà vô địch nước Ý Milan. Ông là cánh tay phải đắc lực của ngài Galliani, một chuyên gia bóng đá với kinh nghiệm đầy mình, mắt xích quan trọng trong bộ máy tổ chức Rossoneri đáng gờm được ngài Silvio (Berlusconi) thiết lập hai năm trước.

Sự thật là việc ông ấy đến thăm gia đình chúng tôi và muốn gặp mặt trực tiếp đã thể hiện sự quan tâm sát sao đến cậu nhóc Francesco Totti. Braida an tọa trong phòng khách, cha mẹ tôi ngồi đối diện ông, anh trai Riccardo kế bên họ, còn tôi thì… nép mình trong góc phòng, như thể chuyện đó chẳng can dự gì đến mình. Và trong giây phút, tôi nhận ra rằng tôi mình không có tiếng nói trong câu chuyện của người lớn. Ở độ tuổi 12 thì vẫn còn non và xanh lắm.

QUẢNG CÁO

"Kính thưa ông bà Totti" là câu đầu tiên trong bài phát biểu của Braida, ông dừng lại đôi chút để chỉnh trang lại cà vạt của mình, “Chủ tịch Berlusconi đang không tiếc tay đầu tư những khoản tiền lớn để đưa Milan trở lại với vị thế là một trong những đội bóng xuất sắc nhất thế giới. Trong hai năm đầu tiên, chúng tôi đã chiêu mộ rất nhiều ngôi sao của Ý và cả ở nước ngoài, nhưng theo truyền thống của câu lạc bộ thì việc ươm mầm những tài năng từ tấm bé cũng vô cùng quan trọng.N

hững cậu nhóc này sẽ là nền móng cho tương lai của Milan. Xin ông bà hãy nghĩ đến Paolo Maldini, biểu tượng của Rossoneri và của cả thành phố chúng tôi. Đội bóng có rất nhiều tuyển trạch viên đang làm việc ở Rome và tất cả họ đều nhất trí về tài năng thiên bẩm của con trai ông, Francesco. Chúng tôi sẽ rất hạnh phúc nếu cậu ấy có thể gia nhập đội bóng, và chuyển đến Milan.

Francesco Totti

Tất nhiên là cậu ấy còn rất trẻ, nhưng chúng tôi đảm bảo rằng con trai ông bà sẽ nhận được sự chăm sóc và quan tâm một cách chu đáo nhất tại các ngôi trường được chúng tôi tuyển chọn kỹ lưỡng. Khi cậu ấy đủ trưởng thành thì trung tâm thể thao Milanello sẽ là ngôi nhà mới, cá nhân tôi đứng ra đảm bảo rằng Francesco sẽ không chỉ phát triển toàn diện về mặt bóng đá đơn thuần mà còn cả nhân cách con người nữa. Tôi sẽ không ở đây luyên thuyên khoác lác với các vị nếu vẫn còn những khúc mắc trong đầu. Khó có thể phủ nhận việc Francesco sở hữu tiềm năng to lớn, nhưng tôi muốn khẳng định lại một lần nữa, không câu lạc bộ nào có thể giúp cậu ấy tiến xa như Milan được.”

Sau khi kết thúc bài phát biểu là một hành động đầy tính chất bất ngờ. Braida lấy ra một chiếc áo đấu đỏ đen từ túi đựng tài liệu, vừa khít cỡ của tôi. Tôi chờ đợi một cái gật đầu từ mẹ rồi đứng dậy nhận lấy nó từ tay bà. Braida cũng gợi ý rằng tôi không nhất thiết phải chuyển đi ngay. Trong trường hợp gia đình cho rằng tôi còn quá nhỏ để tự lập - và chắc chắn là như vậy - Milan sẽ không có vấn đề gì khi cho tôi ở lại một đến hai năm nữa tại đội Lodigiani (đội bóng nghiệp dư hiện tại Totti đang ăn tập); điều quan trọng là hai bên sẽ phải ký một thỏa thuận hòng loại bỏ những rủi ro đến từ các đội bóng lớn khác.

“Chắc chắn sẽ có những nhân vật tiếng tăm đến gõ cửa nhà các vị. Milan xuất phát đầu tiên bởi chúng tôi sở hữu hệ thống tuyển trạch bài bản, nhưng nếu Francesco tiếp tục phát triển như thế này, sẽ có một hàng dài đợi ở ngoài hiên đấy." Braida đúng chuẩn là một quý ông đích thực, ông không cố gắng lôi kéo tôi bằng cách khẳng định rằng chuyến tàu của ông sẽ là chuyến tàu duy nhất đi qua, nhưng là chuyến tàu tốt nhất. Ông chỉ đề cập đến thực tế là có một tấm séc đã sẵn sàng để trang trải chi phí đi lại của gia đình khi đến thăm tôi. Trị giá của nó thì cứ phải gọi là há hốc mồm: một trăm năm mươi triệu lire, theo như sau này tôi biết được, đây cũng chính là số tiền Milan sẵn sàng bỏ ra để có được sự phục vụ của tôi từ Lodigiani.

Francesco Totti

Khi tôi bắt tay ông để chào tạm biệt, ông yêu cầu tôi ngước mắt lên và đừng chằm chằm nhìn xuống mặt đất: “Một ngày nào đó đôi mắt của cháu có thể thống trị San Siro. Hãy giữ cho chúng luôn xinh đẹp và ngửng cao đầu nhé chàng trai."

Tôi phải thừa nhận điều này, nhưng Milan là đội Ý duy nhất tôi có cảm tình ngoài Rome. Không chỉ vì một vị giám đốc cực kỳ tinh tế và biết cách làm người khác ấm lòng. Tôi sẽ giải thích rõ ràng. Rome là câu lạc bộ duy nhất trong tâm trí tôi từ tấm bé, luôn luôn là như vậy và việc trở thành ngọn cờ đầu của Giallorossi chính là ước nguyện cả đời. Nói đi cũng phải nói lại, Braida đến thăm gia đình chúng tôi ngay sau chức vô địch quốc gia của Sacchi, và ở độ tuổi đó niềm đam mê bóng đá của tôi đã đủ phát triển để đánh giá cao chất lượng của các đội bóng: và hãy hiểu cho tôi khi tôi nói với bạn rằng Milan của Sacchi là đội thú vị nhất mà tôi từng được chiêm ngưỡng. Đội uy nhất mà trong trí tưởng tượng bay bổng, tôi ao ước được chơi.

Chúng ta chính xác là đang thảo luận về mặt kỹ thuật bóng đá thuần túy, chứ không nặng về cảm xúc cá nhân như tình yêu của tôi với Roma. Chỉ có điều cảm giác ấy đã thực sự xuất hiện. Viễn cảnh được đặt chân vào ngôi trường bóng đá cao cấp nhất nước Ý dường như đã kích thích mãnh liệt những hưng cảm ẩn giấu trong con người tôi. Chào ngài Braida xong xuôi, tôi quay lại và nhìn thấy ánh mắt của bố mẹ đang dõi theo từng cử chỉ và hành động của mình, dù là nhỏ nhất. Thật khó nói nên lời những cảm xúc hiện tại.

Cuối cùng, câu trả lời là không và được gửi đi vài ngày sau đó: “Chúng tôi là một gia đình rất gắn bó, việc chia ly không nằm trong kế hoạch của chúng tôi. Ít nhất là không sớm đến như vậy." Tôi còn quá nhỏ và kể cả hai năm nữa thì trong mắt bố mẹ tôi vẫn như vậy. Và việc chuyển đến miền Bắc theo thời hạn mà Milan đưa ra là bất khả thi.

Francesco Totti

“Cố gắng phấn đấu thêm một mùa giải nữa ở Lodigiani mà không để tâm đến những lời ve vãn, và sau đó chúng ta sẽ cùng xem xét lại tình hình”. Bố tôi nói dõng dạc như vậy. Có điều, những tinh toán sơ bộ đã rõ ràng: theo như lời ngài Braida thì kể từ giờ đến một năm nữa, tôi sẽ nhận được những lời chào mời từ nhiều câu lạc bộ khác nữa. Và chắc chắn sẽ phải xuất hiện thứ mà chúng tôi đang ngóng chờ. Sau này tôi mới biết, trong những ngày tháng vất vả mưu sinh đó, cha mẹ tôi có nhờ đến Stefano Caira, một nhân vật có chức tước tại Liên Đoàn, để được anh cho những lời khuyên chuẩn chỉ nhất. Hơn hết, đây còn là mối quan hệ thân tình, bởi Stefano là con trai một bà bạn chí cốt của mẹ tôi.

Anh ta lắng nghe rồi đánh giá các con số cụ thể, điều này khiến tôi khó chịu đôi chút, và trả lời bằng giọng điệu rất tự tin: “Enzo, Fiorella... ông bà đang nhận được những lời đề nghị có sức nặng (về tiền bạc) nhưng hãy tin tôi đi, sớm thôi Francesco sẽ làm nên đại sự. Đừng để cậu ấy rời khỏi vòng tay gia đình quá sớm, và hãy để tôi tính toán đường hướng." Và con đường mà Stefano chọn cho tôi có tên Raffaele Ranucci, phó chủ tịch Roma và cũng là người đứng đầu đội trẻ Giallorossi.

Chia sẻ bài viết:
Zalo
Chuyên gia bóng đá

Có thể bạn thích