Trận đấu giữa Manchester City và Liverpool tại Etihad đã trở thành tâm điểm tranh luận với pha bóng gây chú ý khi bàn thắng của Virgil van Dijk không được công nhận. Nguyên nhân là do Andrew Robertson bị xác định việt vị và có hành động ảnh hưởng tới tầm nhìn của thủ môn Gianluigi Donnarumma. Quyết định này một lần nữa đặt ra câu hỏi về tính công bằng của VAR, dù công nghệ này được kỳ vọng sẽ giúp giảm thiểu sai sót trong bóng đá hiện đại.
Trong tình huống nhạy cảm, Howard Webb – người đứng đầu tổ trọng tài PGMOL – bảo vệ quyết định của đội ngũ trọng tài, cho rằng việc từ chối bàn thắng không phải là vô lý. Ông cũng thừa nhận đây là một trường hợp nằm trong vùng “hành lang chủ quan”, nơi mà cả việc công nhận hoặc không công nhận bàn thắng đều có thể được coi là hợp lý. Đây chính là điểm mấu chốt khiến những tranh luận quanh VAR luôn phức tạp và khó có sự đồng thuận tuyệt đối.
Luật 11 IFAB mùa giải 2025-26 quy định rõ ràng rằng cầu thủ việt vị nhưng có hành động rõ ràng làm ảnh hưởng đến đối phương sẽ bị thổi phạt. Trong cuộc trao đổi nội bộ giữa tổ VAR, trợ lý Stuart Burt đã nhận xét rằng Robertson dù tránh bóng nhưng lại đứng rất gần thủ môn Donnarumma, từ đó có thể làm phân tâm hoặc cản trở phản xạ của thủ thành này. Michael Oliver, trọng tài VAR chính, đã đồng ý và giữ nguyên quyết định trên sân.
Điểm đáng lưu ý là luật bóng đá không chỉ là các con số hay quy định khô cứng mà còn đòi hỏi sự diễn giải dựa trên tình huống cụ thể. Hành động ‘né bóng’ tưởng chừng vô hại lại được hiểu như một ‘hành động rõ ràng’ theo hướng dẫn trọng tài do khả năng gây phân tán tập trung của thủ môn. Howard Webb nhấn mạnh rằng bất kỳ chuyển động nhỏ nào trước mặt thủ môn cũng có thể ảnh hưởng lớn tới khả năng phản xạ, vì vậy tổ trọng tài hoàn toàn có cơ sở để bác bỏ bàn thắng của Van Dijk.

Bàn thắng của Van Dijk không được công nhận vì Robertson bị thổi việt vị.
Pha bóng gây tranh cãi sau đó đã dấy lên nhiều tranh luận gay gắt trong cộng đồng người hâm mộ và giới chuyên môn. Sự bức xúc chủ yếu đến từ việc thiếu nhất quán trong cách áp dụng VAR ở các trận đấu khác nhau. Mỗi tổ trọng tài lại có cách đánh giá riêng về những hành động ảnh hưởng hay tác động rõ ràng, khiến việc đưa ra quyết định cuối cùng mang hơi hướng chủ quan nhiều hơn là khách quan tuyệt đối.
Dù VAR được thiết kế nhằm sửa chữa những sai sót rõ ràng trên sân cỏ, nhưng ranh giới giữa ‘rõ ràng’ và ‘chủ quan’ vẫn luôn mong manh, đặc biệt trong những tình huống tinh tế như pha bóng của Van Dijk và Robertson. Kết quả là tranh cãi vẫn tiếp tục nổ ra ngay cả khi công nghệ hỗ trợ trọng tài đã can thiệp vào quyết định cuối cùng.
Sự kiện tại Etihad chính là minh chứng cho nghịch lý cố hữu trong bóng đá hiện đại: VAR nâng cao độ chính xác nhưng không thể loại bỏ hoàn toàn cảm xúc cá nhân, tranh luận và các góc nhìn khác nhau – những yếu tố vốn làm nên sự hấp dẫn của môn thể thao vua. Khi luật lệ còn mở rộng để tạo điều kiện cho sự diễn giải và cảm xúc vẫn còn tồn tại mạnh mẽ trong mỗi trận đấu, VAR chỉ đóng vai trò là công cụ hỗ trợ chứ không phải là chuẩn mực công lý tuyệt đối mà người hâm mộ mong đợi.

Tranh luận nổ ra sau bàn thắng hụt của đội trưởng Liverpool.