Thông tin chính thức từ Chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Thái Lan (FAT), bà Madam Pang, đã xác nhận Thai League sẽ không tạm dừng để phục vụ SEA Games 33. Quyết định này trái ngược với kế hoạch của V-League, giải đấu hàng đầu Việt Nam, cho thấy sự khác biệt trong cách tiếp cận giữa hai quốc gia đối với việc cân bằng giữa giải đấu quốc nội và nhiệm vụ quốc tế.
Thai League tiếp tục diễn ra trong thời gian SEA Games 33, khác biệt với kế hoạch của V-League
Theo đó, mùa giải Thai League 2025/26 sẽ tiếp tục diễn ra bình thường, dù trùng với thời gian tổ chức SEA Games 2025 tại Thái Lan (từ ngày 3 đến 20 tháng 12 năm 2025). FAT sẽ làm việc trực tiếp với các câu lạc bộ để thương lượng về việc nhả cầu thủ cho đội tuyển U23 Thái Lan, dự kiến mỗi đội sẽ nhường 2-3 cầu thủ tùy thuộc vào quyết định của huấn luyện viên trưởng Takayuki Nishigaya. Đây là một cách tiếp cận nhằm đảm bảo quyền lợi cho cả các câu lạc bộ và đội tuyển quốc gia.
Thai League 1 sẽ không có bất kỳ trận đấu nào bị hoãn. Tuy nhiên, Thai League 2 và Thai League 3 sẽ xem xét hoãn một số trận đấu nếu có quá nhiều cầu thủ của một đội bóng được triệu tập lên tuyển U23, nhằm giảm thiểu ảnh hưởng đến sự chuẩn bị và lực lượng của các câu lạc bộ này.
Trái ngược với Thái Lan, VPF (Công ty Cổ phần Bóng đá Chuyên nghiệp Việt Nam) đã lên kế hoạch tạm dừng V-League trong khoảng một tháng để tạo điều kiện thuận lợi cho U23 Việt Nam chuẩn bị cho SEA Games. Thậm chí, nếu U23 Việt Nam tham dự VCK U23 châu Á 2026, V-League cũng sẽ được hoãn.
SEA Games 33 môn bóng đá nam sẽ có sự tham gia của 11 đội, chia thành 3 bảng: bảng A (3 đội), bảng B và C (mỗi bảng 4 đội). Việc phân nhóm dựa trên thành tích và quyền đăng cai, với Thái Lan (đội chủ nhà), Indonesia và Việt Nam nằm ở nhóm hạt giống cao nhất.
Sự phân chia thành 3 bảng đấu là một sự thay đổi mới mẻ tại SEA Games năm nay, nhằm tránh lịch thi đấu quá dày đặc. Vòng bảng diễn ra từ ngày 3/12 đến 12/12, bán kết ngày 15/12, và trận tranh hạng ba cùng chung kết diễn ra vào ngày 18/12.
Indonesia hiện đang là đương kim vô địch SEA Games, trong khi Thái Lan đã 8 năm không thể giành được huy chương vàng.
Sự khác biệt trong cách tổ chức giải đấu giữa Thái Lan và Việt Nam cho thấy hai phương pháp quản lý bóng đá khác nhau. Thái Lan ưu tiên sự liên tục của giải đấu trong nước, trong khi Việt Nam đặt trọng tâm vào việc hỗ trợ đội tuyển quốc gia tham dự các giải đấu quốc tế.
Việc lựa chọn phương pháp nào là tối ưu vẫn còn là vấn đề gây tranh luận. Mỗi phương pháp đều có những ưu điểm và nhược điểm riêng, tùy thuộc vào mục tiêu và bối cảnh cụ thể của mỗi quốc gia.
Sự kiện này cũng cho thấy tầm quan trọng của việc cân bằng giữa sự phát triển của giải đấu trong nước và thành tích của đội tuyển quốc gia. Đây là bài toán khó mà các liên đoàn bóng đá trên khắp thế giới luôn phải đối mặt và tìm kiếm giải pháp phù hợp nhất.